Hiệu suất làm việc của Trữ Tâm nhanh hơn so với Diệp Kết Mạn tưởng tượng. Dùng xong ngọ thiện, nàng trở lại vẫn chưa phát hiện dị thường, chỉ dặn Thư nhi An nhi đi nghỉ ngơi. Mà khi vào cửa nàng đã nhìn thấy Trữ Tâm canh giữ ở phòng từ nãy giờ ngẩng đầu nhìn nàng kinh ngạc. Trữ Tâm bình tĩnh nói: "Người ta đã mang đến."
Tiếng "Ưm ưm..." nghẹn ngào vang lên, Diệp Kết Mạn nhìn theo tiếng. Thấy cách Trữ Tâm không xa là một đại hán đang quỳ bị trói gô, hẳn là địa bá. Địa bá mặc vải thô màu xanh thẫm, mặt ngăm đen, tóc hỗn độn, đuôi lông mày có vết dao cỡ ngón út, râu cằm dài tùy tiện, thoạt nhìn có vẻ lôi thôi hung ác. Nhưng giờ phút này hắn bị nhét vải bịt kín miệng, mặt vừa bầm tím vừa sưng, ánh mắt toát ra thần sắc đáng thương đó thoạt nhìn thật có chút buồn cười. . Chuyên trang đọc truyện ( Trum Truyen. O R G )
"Lấy vải ra trước đi." Diệp Kết Mạn nhìn Trữ Tâm, ôn nhu nói.
Trữ Tâm trầm mặc một lát, mới nghiêm mặt nhìn địa bá hạ giọng nói: "Nếu ngươi không nghe lời, tự gánh lấy hậu quả. Dù sao giết một địa bá đối với Kỷ gia mà nói cũng không phải đại sự gì."
Địa bá đổ mồ hôi lạnh, vội gật đầu đồng ý. Khi miếng vải được lấy ra, hắn khóc nức nói: "Nữ hiệp tha mạng! Trên tiểu nhân còn có mẹ già dưới còn có tiểu..."
"Câm miệng!" Trữ Tâm không đợi địa bá nói xong, không kiên nhẫn ngắt lời quát, "Ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duyen-ket/1423955/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.