"Cha, mẹ, thầy cúng đến rồi.".
Bùi lão gia và Bùi phu nhân ngồi ngay ngắn trong đại đường, thần sắc trên mặt không có vẻ gì là vui mừng, màu đỏ rực rỡ ở chung quanh phụ trợ, càng có vẻ không hợp nhau. Nghe được con trai lớn Bùi Nghiêu Duẫn nói, thần sắc Bùi lão gia cứng ngắc hơi chút giật giật, thanh âm dẫn theo tia khàn khàn.
"Để cho bà ấy vào đi.".
Chỉ chốc lát sau liền có hai người bước vào cửa. Trong đó có một bà lão cả người mặc đồ màu đen, nút áo cài cao đến tận cổ, kín đáo chặt chẽ. Lão nhân thân hình cực yếu ớt, tóc bạc chải cẩn thận tỉ mỉ, trên mặt là nếp nhăn ngang dọc.
Thân hình bà lão vô cùng gầy, gương mặt trắng bệch. Không giống người bình thường chút nào, tái nhợt khó coi. Nhưng mà trên môi lại thoạt nhìn như bôi son, đỏ tươi chói mắt. Ban đêm nhìn lại, chỉ cảm thấy sống lưng phát lạnh.
Người còn lại là một cô nương còn nhỏ chừng hơn mười tuổi, trong tay đang cầm một dải lụa đỏ thật dài, cũng một thân y phục màu đen, cúi đầu đi theo phía sau bà lão kia.
Đối với không khí cùng cảnh tượng kỳ lạ trong đại đường, bà lão kia làm như nhìn không thấy, thong dong vào cửa, đứng vững ngay giữa căn phòng, nhìn hai người đối diện hơi gật đầu: "Bùi lão gia, Bùi phu nhân.".
Thanh âm phát ra giống như là những hòn đá ma sát vào nhau, chói tai làm cho kẻ khác toàn thân khó chịu.
Bùi lão gia nhíu nhíu mày, chợt thở dài. Người tiếp lời chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duyen-ket/1423912/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.