*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy ngày tiếp theo, Diệp Kết Mạn cảm thấy cuộc sống vô cùng u ám.
Tục ngữ nói thật đúng, trứng làm sao chọi được đá. Chuyện hôn sự lần này, đương nhiên Diệp Kết Mạn trăm ngàn lần không muốn. Tên Bùi Nghiêu Húc kia đúng thật kiểu người lý tưởng nhưng lại có vẻ ngoài bệnh đau, hoàn toàn không phải là mẫu người nàng thích. Huống chi chuyện này tới đột ngột như vậy, đúng là dọa cho người ta khiếp sợ, làm sao vui mừng cho nổi?.
Mặc dù hàng xóm xung quanh đều trầm trồ nàng là người giỏi giang trong sạch, xứng đáng được tấm chồng giàu sang, nhưng trong lòng Diệp Kết Mạn là người hiểu rõ nhất, đối phương chỉ vừa gặp nàng có một lần mà đã đòi cưới, chuyện này quá hoang đường.
Bà mối mà Bùi gia mời tới, vẻ mặt tràn đầy tươi cười, bà ta nói nhỏ vào tai nàng, nếu nàng từ chối chuyện hôn sự lần này, như vậy Bùi gia sẽ mất hết mặt mũi, tới lúc đó sợ là bọn họ cũng không để yên cho nhà nàng.
Cho dù Diệp Kết Mạn không lo lắng cho bản thân thì cũng phải nghĩ cho hai vị song thân tuổi đã già.
Sau đó bà mối liên tiếp liệt kê những khoản sính lễ của nhà trai, nhu cương vừa phải, ý đồ thuyết phục nàng chấp nhận.
Diệp Kết Mạn không chút nghi ngờ, nếu như mình không muốn, thì hôn sự mười ngày sau chỉ sợ vô luận như thế nào cũng không từ chối nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duyen-ket/1423911/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.