Tôi quay sang hỏi cô bé:" em ...em đến tìm anh có việc gì à?"
Đứa bé gật đầu nhưng không nói gì.
Tôi lại hỏi tiếp:" thế đó là việc gì?"
Cô bé nhìn tôi đáp:" có những chuyện, ca không thể dùng mắt thường mà thấy được".
Tôi hoài nghi hỏi lại nó:" chuyện gì?"
" ông..."
Cốc...cốc ...cốc tiếng gõ cửa dồn dập tôi vội vàng quay về phía cửa phòng, lúc này tôi sợ đến đại não căng ra không phải là Dã Quỷ đến tìm tôi chứ, không tôi...tôi nên làm gì đây? Đúng tôi cần phải trốn, nghĩ đến đây tôi chui vào trong chăn trùm kín cả người, miệng lải nhải:" không thấy tôi, không thấy tôi, không thấy tôi"
" Sở Lăng" trời ạ! Con ma đó còn biết cả tên tôi nữa, không tôi không nên mở cửa, nếu tôi mở thì chắc chắn ngày này năm sau là ngày giỗ của tôi.
Cạch...cạch...cạch.. mở cửa? Nguy to rồi tôi sắp bị làm thành bánh bao nhân thịt rồi, tôi nên phòng vệ, nhưng phòng vệ bằng gì đây? Lá bùa, nghĩ rồi tôi cầm lấy lá bùa đứng sát cửa phòng.
Két.... Cửa phòng mở ra một cái bóng to bởi đứng trước mặt tôi bởi vì phòng tôi đã tắt đèn nên không rõ đó là bóng hay là người, tôi nhanh tay dán miếng bùa lên người của chiếc bóng đó:" thiên địa..."
" con làm gì vậy" ấy giọng nói này không phải là của ông nội sao? Không, có thể nó giả thành ông nhằm dụ tôi:" ta không dễ dàng tin ngươi đâu"
" con bị thần kinh rồi à?" tiếng nói vừa dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-tan-nuong/2701169/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.