Cô ấy thở dài một cái rồi nhìn tôi:" em biết anh muốn giữ món đồ cuối cùng của chị Ngân Hương nhưng anh cũng phải lo cho mình chứ nếu một ngày chị ấy trở lại mà biết anh vì món đồ của chị ấy mà mất mạng thì chắc chắn chị ấy sẽ trách mình lắm anh biết không?"
Tôi cố nhịn nhưng khóe mắt cay cay tôi rất nhớ chị ấy, rất nhớ nhưng có lẽ chị ấy chỉ có thể lặng lẽ tồn tại trong kí ức của tôi, tôi thở dài nhìn Tô Nhi:" Đàng Thi là gì? Tại sao anh không hiểu gì hết?"
Tô Nhi nhìn tôi một cái rồi thở dài:" Đàng Thi có thể gọi là Cổ thuật Tây Vực đó là những cây Khinh Đàng được trồng ở bãi tha ma quanh năm hấp thụ âm khí sau đó được các yêu sư đem về trồng mỗi đêm giờ tý sẽ tưới máu tươi lên cây đúng 7749 ngày Khinh Đàng sẽ hình thành âm tính sau đó mỗi ngày phải đem thai nhi tế Khinh Đàng đúng 7 ngày Khinh Đàng sẽ thành hình người được gọi là Đàng Thi, Đàng Thi này chỉ nghe theo lời chỉ dẫn của yêu sư mà làm việc, người bị Đàng Thi nuốt dương khí sẽ hồn siêu phách tán không thể siêu sinh"
Tôi hít một ngụm khí lạnh, triệt để rung sợ loại yêu thuật này vẫn còn tồn tại ở đây sao? Sau đó tôi đưa Lông Vũ Tước cho Tô Nhi, cô ấy vội vàng nhận lấy rồi để vào một chiếc hộp, sau khi xong việc cô ấy nhìn về phía tôi kẽ gật đầu:" yên tâm em sẽ giúp anh bảo quản thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-tan-nuong/2701167/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.