Ngày hôm sau, mặt trời đã chăm chỉ vươn mình khỏi tán cây xanh ngát, tôi và Tô Nhi từ rất sớm đã chuẩn bị hành lí, thu dọn đồ đạc kĩ càng để về nhà.
Ông nội vẫn rất ân cần, nhắc nhở chúng tôi vài chuyện trước lúc xuống núi:
"Ta nghĩ nhà họ Châu phải có liên quan gì đó đến nhà họ Chu của ta, Sở Lăng có phải hỏi rõ Châu phu nhân về việc này."
Tôi gật đầu, nhẹ giọng đáp lại:
"Dạ"
Ông nội lấy từ trong túi ra hai lá phù, đưa cho tôi:
"Đây là Ẩn Thân Phù, vào lúc nguy hiểm cứ trực tiếp dán nó lên người, sẽ giúp hai đứa thoát thân dễ dàng."
Tôi đưa hai tay đón lấy, gật đầu tạ ơn ông nội.
Ánh nắng đầu tiên xuyên qua kẽ lá, rọi xuống mái tóc đã điểm sương của ông, có lẽ lúc trước tôi đã quá vô tâm nên chưa từng để ý đến sự thay đổi này.
Trong lòng tôi, bỗng nhiên có chút quyến luyến không muốn rời đi. Tuy rằng biết rõ ngày gặp mặt cũng không xa, nhưng trong lòng vẫn vươn vấn một nổi buồn man mác.
Mãi đến khi Tô Nhi kéo áo, nhỏ giọng nói với tôi:
"Sở Lăng, chúng ta đi thôi."
Tôi xoay người nhẹ nhàng gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn luôn hướng về phía ông:
"Ông nội, bảo trọng, con phải đi rồi..."
Tô Nhi cũng rất lễ phép gật đầu:
"Thưa ông, cháu đi."
Ông nội hiền từ, ôn hoà đáp trả chúng tôi:
"Phải cẩn thận, mọi chuyện trông cậy vào các con."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-tan-nuong/2700829/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.