Chu phu nhân nhìn về phía Chu Hạnh, nhướng mày một cái. Chu Hạnh lấp tức đến chỗ Ngô Mệnh, trên tay còn cầm theo một cây kim to.
Ngô Mệnh giẫy giụa như cá mắc lưới, liên tục xin tha:
"Chu phu nhân, tôi cầu xin bà, hãy tha cho tôi. Chu Diêu...tôi muốn gặp Chu Diêu."
Mộc Quý An lấy từ trong túi ra một lá thư, sau đó đọc lớn:
"Mẫu thân, con là Chu Diêu. Con xin hứa từ nay ân đoạn nghĩa tuyệt cùng Ngô Mệnh, đồng ý để cô ấy bước vào Chu gia với danh phận đại tẩu."
Ngô Mệnh trước đó còn vùng vẫy kịch liệt, nhưng khi nghe được những lời này liền buông xuôi tất cả. Mộc Quý An vì muốn Ngô Mệnh tin tưởng liền đem bức thư đến trước mặt cô ta.
Ngô Mệnh mấp máy đôi môi, thần sắc cũng không còn như trước:
"Là bút tích của chàng ấy, Chu Diêu...Chu Diêu...tại sao ngươi lại đối xử với ta như thế...tại sao?"
Mà Chu Diêu đứng ở đây cũng không tin vào mắt mình, cậu ấy quay sang hướng tôi và ông nội:
"Không... không phải con...ông ơi! Còn chưa từng viết lá thư này."
Ông nội gật đầu an ủi cậu ấy:
"Ta biết."
Phía kia Ngô Mệnh đã không còn kháng cự nữa, Chu Hạnh cũng không vòng vo liền bỏ một thứ màu trắng lấy từ tro cốt của Chu Triệt bỏ vào miệng Ngô Mệnh.
Sau đó trực tiếp dùng kim khâu miệng Ngô Mệnh, đúng vậy, một người đang sống sờ sờ mà bị khâu miệng một cách man rợn như vậy.
Chu Diêu bắt đầu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-tan-nuong/2700792/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.