Nói thì cứ nói thế, tôi hôm nay vẫn là không thể tập trung học tốt, đầu chỉ toàn nhớ đến những chuyện ban sáng, xem đi xem lại chỉ muốn biết một chút chuyện nhà lão Lưu rốt cuộc là thế nào.
Đại Hùng cũng một ngày chẳng học hành được gì, những lời chế giễu trực tiếp biến hắn trở thành trò cười trong lớp, ngay cả thầy khi đến lớp cũng đều phải cau mày đánh giá xung quanh. Trong lớp trừ tôi ra đứa nào đứa nấy đều dùng đến ánh mắt quái dị mà nhìn hắn. Cô bạn dễ thương ngồi cùng bàn trực tiếp bịt chặt mũi lại, nhường cho hắn hơn nửa cái bàn, ngay cả đường kẻ ranh giới cũng không cần vẽ.
Có điều tôi không thể không bội phục Đại Hùng da mặt dày. Hắn hệt như một người không có chuyện gì, bình chân như vại ngồi ở chỗ đó, tan lớp cũng không đi ra ngoài chơi, vào tiết vẫn co mình lại như thế, một mực kề đến tan học mới kéo tôi chạy ra bên ngoài.
Tôi có lòng cố ý tách ra khoảng cách nhất định với hắn, bảo đảm chính mình thuần khiết, chứng minh trong sạch. Thế nhưng cái tên này hệt như mấy con sâu đo, nắm cánh tay tôi, chết cũng không buông. Sau khi tan học, tôi với hắn gần như cùng chung mục đích, hắn phải đi qua nhà tôi trốn Lưu mỗ gia trong tưởng tượng, còn tôi phải đi về nhìn ông nội thế nào.
Hai đứa chúng tôi vội vã lên xe, một đường hướng tâm tựa như mũi tên, sau khi xuống xe liền chạy thẳng tới nhà tôi. Chạy đến cửa thôn, Đại Hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-quy-y/220677/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.