Mẹ? Tôi trở mình một cái liền thuận thế đứng lên, thấy Đại Hùng đứng ở ngay bên cạnh.
"Mẹ tôi ở đâu?". Tôi hướng về phía Đại Hùng mà hỏi.
Đại Hùng lúc này tựa hồ có hơi cổ quái, hắn cứ cúi đầu, thân thể cứng còng đứng ở nơi đó, thanh âm kỳ dị nói: "Ở chỗ đó." Vừa nói, hắn vừa nhúc nhích cái thân mình.
Tôi ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước. Cách đó không xa, có một tòa nhà cửa rộng cao lớn, cổng sân nhuộm sơn đỏ, cái loại màu sơn này đỏ hệt như máu, hai cây cột đá trước cửa cũng một màu hồng hồng, đỏ đỏ. Cái màu đỏ yêu dị, đỏ khiến người cảm thấy thật kinh hãi.
Ở cửa lớn kia, có một lão già thân mặc đồ đỏ thời Đường đang đứng, xa xa hướng chúng tôi vẫy tay.
Chẳng biết tại sao, thấy lão đầu kia chớp mắt, tôi phảng phất nhìn thấy ông nội mình, nhất thời quên luôn chuyện tìm mẹ ở nơi nào. Sau đó liền không tự chủ được hướng cánh cửa kia đi tới.
Đường trang lão đầu một thân màu đỏ thấy chúng tôi đi gần đến rồi, liền xoay người đến cửa lớn. Hắn dùng lực đem đại môn đẩy ra một kẽ hở, sau đó cười híp mắt, nhìn về phía chúng tôi hô lên: "Đến đây, đến đây..."
Tôi không biết mình lúc ấy thế nào, bản thân một cách máy móc cất bước, chậm rãi đi về phía trước. Nhưng tôi cảm giác đầu óc mình vẫn còn rất thanh tỉnh, khi tôi đi tới trước bậc thềm nơi cổng lớn, lại có một cổ khí lạnh lẽo theo hơi thở từ lồng ngực tản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-quy-y/220671/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.