Tôi tên gọi Âu Ninh, sinh ra trong một thôn nhỏ ở Xà Sơn hẻo lánh. Từ lúc ra đời, số mệnh đã được định sẵn không thể giống như người bình thường sinh hoạt, bởi gia đình tôi là một gia đình đặc biệt.
Nhà chúng tôi tuy đơn giản nhưng cũng có đôi phần phức tạp. Đơn giản bởi chỉ độc có ba người: ông nội, tôi và mẹ. Phức tạp ở chỗ ông nội của tôi là 1 vị lão nhân thần bí. Tôi từ nhỏ chưa từng nhìn thấy cha, nghe nói trước khi tôi sinh ra cha cũng không hề có ở nhà. Chỉ có mẹ tôi kiên cường vừa chăm sóc ông vừa vất vả sinh tôi ra.
Thôn xa xôi, người không có gì để làm nhiều, mỗi ngày ăn xong uống trà sẽ lại cùng thảo luận những chuyện gia đình nhà cửa. Cũng không thiếu những lời đồn đại truyền đến tai tôi, tuyệt đại đa số đều là về ông nội và cha.
Từ khi tôi còn tấm bé thường nghe được vài câu chuyện về nhà mình. Nhưng hễ mỗi lần tôi hỏi đến những chuyện về cha, ông sẽ cáu kỉnh mắng to nói tên súc sinh kia đã chết. Còn mẹ tôi mỗi lần như thế liền ôm chặt lấy tôi mà thấp giọng khóc lóc tỉ tê.
Sau đó tôi dần dần hiểu chuyện hơn, tuyệt nhiên không nhắc đến cha để ông không tức giận và cũng để mẹ thôi khóc sầu. Nhưng trong lòng tôi đối với chuyện chẳng ai muốn nhắc đến ấy vẫn luôn duy trì một niềm nghi vấn.
Nếu cha đã chết, tại sao mẹ lại chưa từng dẫn tôi đến mộ, dù chỉ một lần?
Cũng nếu như cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-quy-y/220670/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.