"Cương thi? Tôi bẻ cổ cho cậu thành cương thi luôn đấy." Đại Hùng tức giận hét vào mặt tôi.
Một vị triết gia đã từng nói chỉ cần một chút tình yêu thì những đứa thông minh đều trở nên óc chó. Trong mắt tôi lúc này Đại Hùng chính là thằng nhóc yêu đơn phương đến ngu luôn rồi.
Tôi vội vàng trấn an tâm tình hắn kích động một cách dị thường: "Được rồi, tôi xin lỗi được chưa, tiếp đến chúng ta đi đâu đây?"
Đại Hùng nhìn trái phải một chút, đưa tay vẫy chiếc xe điện ba bánh. Loại xe ba bánh chạy điện này đặc biệt kiếm khách, tranh giành với những mối taxi. Ở chỗ chúng tôi kêu là xe rùa bò, cũng gọi là xe ba bánh. Ngồi trên xe này thân thể cứ phải gọi là lung la lung lay, gặp phải đường gập ngềnh nhiều ổ thì cái mông có thể bẹp dí luôn.
Tôi chả quan tâm sẽ đi đâu, hiếm lắm mới được đến đây giải sầu một lần, chỉ cần có cái ăn thì đi đâu cũng được.
"Chú, đi Xà Sơn trấn bao nhiêu tiền?"
Vị kia mở xe ba bánh nói với Đại Hùng: "30."
Đại Hùng cọ một chút rồ lên xe, quay đầu nhìn tôi nói: "Đứng đó làm cái quần gì, lên xe nhanh đi ba."
Tôi chớp hai con mắt: "Mới vào thị trấn mà đã đi rồi? Còn nửa giờ nữa chuyến bus sẽ tới, cậu bỏ 30 đồng để đi cái này không thấy lãng phí à!"
Đại Hùng lười phải nói với tôi, đánh bả vai ông chú lái xe một cái: "Chú, lái xe."
Bà mẹ hắn, tôi vội vàng cong chân nhảy lên xe ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-quy-y/1117022/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.