Tên khốn Lưu Quyền lại muốn làm gì đây? Giết chết gà nhà tôi, giờ còn muốn xơi luôn heo à?
Đúng là ngứa đòn, hóa ra làm loạn ở nhà chúng tôi lại là hắn. Nhớ đến sân đất chất đầy gà chết, mẹ tôi lúc ấy sắc mặt tái nhợt, tôi liền giận mà không chỗ phát tiết.
Thời còn sống gieo họa người nhà mình, giờ chết rồi đi gây họa hàng xóm. Loại quỷ hại người này, cứ cho đầu thai cũng không được làm người, tốt nhất là nên hồn phi phách tán đi. Tôi căm tức nhìn Lưu Quyền cách tôi càng ngày càng gần, đem cái ống tiêm trong tay móc ra, nhắm vào hắn.
Máu chó mực không phải để trấn tà sao? Má nó, anh dám tới, tôi cũng dám xịt cho anh một ống.
Ông nội tôi hiển nhiên cũng không nghĩ tới chạy vào là Lưu Quyền, vô cùng sững sờ. Thấy hắn bay tới chuồng heo thì lập tức đọc lên chú ngữ. Tôi rõ ràng nhìn thấy bên trong lồng heo, cái hình nhân gọi là thế thân của tôi lại tự mình đứng lên.
Nó vừa đứng lên, Lưu Quyền quỷ hồn nghe được tiếng vang liền dừng bước, xoay người lại nhìn cái hình nhân nhỏ, lộ ra thần sắc mê man. Lưu Quyền dừng lại, tay tôi đè lên ống thuốc cũng thả lỏng ra một chút. Tên hỗn đản này, chờ nhốt được anh vào lồng heo, tôi xiên chết anh.
Lưu Quyền nhìn hình nhân nhỏ, từng bước từng bước hướng lồng heo bay tới.
Quỷ mặc dù có thể tồn tại ở nhân gian vì có oán khí không tan, nhưng thứ còn sót lại chẳng qua là một tia hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-quy-y/1117014/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.