"Cậu, cậu.... tôi.. tô..."
Lưu Đại Tráng chỉ vào người tôi, cả nửa ngày cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.
Tôi hướng về phía Lưu Đại Tráng hô: "Cậu cậu cái đầu nhà anh, ông nội của tôi nói chôn trong mộ này là một con quỷ lợi hại, anh cứ chờ chết đi!"
Thật ra thì tôi cũng không biết trong mộ kia rốt cuộc là chôn cái gì, chỉ có thể dùng cái từ lợi hại quỷ dọa Lưu Đại Tráng. Đồng thời tôi cũng dùng những lời này để hù dọa đám người mắt ti hí kia. Quả nhiên, tôi vừa nói như thế, mấy người họ trong mắt rõ ràng toát ra một chút sợ hãi.
Nhưng tên mắt hí kia lại không thèm quan tâm.
Hắn mắt lim dim đi tới trước mặt Lưu Đại Tráng, dùng giọng âm trầm: "Đem tiểu tử thối này ném xuống, thế là không có ai biết cậu nổ mộ phần tổ tiên."
Lưu Đại Tráng khoát tay lia lịa: "Không, không, không thể đâu, Cao tiên sinh."
Tên mắt hí nhếch miệng lên thành một nụ cười quỷ dị, một cước đem Lưu Đại Tráng đạp ngã: "Hai đứa chúng mày đồng thời đi xuống đi! Lợi hại quỷ? Tao ngược lại muốn nhìn một chút, lợi hại quỷ này lợi hại đến đâu. Đem cả hai bọn họ ném xuống thăm dò một chút."
Nghe theo tên mắt ti hí, mấy kẻ nam nhân kia lập tức xông về phía chúng tôi. Lưu Đại Tráng đột nhiên gắng sức vùng vẫy, một cước đạp lộn mèo một tên tiến lên bắt hắn, tiếp đến đụng ngã một kẻ đang tóm lấy tôi, ném tôi qua một bên.
"Chạy mau! Chạy mau!"
Lưu Đại Tráng đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-quy-y/1117002/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.