Vút...
Tôn Dật Thiên, chưởng môn Không Động phái vì cứ mải miết đi và đi một cách khẩn trương nên không hề phát hiện đang có một bóng người lặng lẽ bám theo.
Và thỉnh thoảng, mỗi khi có việc cần phải dừng lại, thái độ của Tôn Dật Thiên thật là lạ, lão cứ lấm la lấm lét xoay đầu nhìn quanh, như sợ có ai đó phát hiện hành vi của lão. Thì những lúc như vậy, bóng nhân ảnh bám theo lão liền linh hoạt nhẹ nhàng tìm chỗ nấp kín, khiến Tôn Dật Thiên tuy là bậc tôn sư một phái vẫn không tài nào phát hiện.
Cứ như thế Tôn Dật Thiên đi đến một gian nhà kín đáo mới dừng lại.
Lão chạm vào cánh cửa ba lần:
Cộc... Cộc... Cộc...
Và khi cánh cửa xịch mở, chủ nhân ở bên trong lên tiếng:
- Lộn số?
Tôn Dật Thiên thay vì đáp bỗng kêu lên kinh ngạc:
- Là ngươi đó ư, Bạch Hào?
Ở bên trong chỉ có tiếng hắng giọng vang lên:
- E hèm.... Chỉ nhiêu đó thôi mà lão họ Tôn sợ, lão không lên tiếng nữa, thay vào đó là lẳng lặng lấy từ trong người ra một nén bạc.
Người bên trong có lẽ cũng nhìn thấy nén bạc đó, nên hỏi:
- Kết quả thế nào?
Tôn Dật Thiên ngần ngừ:
- Ta phải hồi đáp với ngươi ư?
Ở bên trong lại có tiếng hắng giọng vang lên:
- E hèm...
Lần này tiếng hắng giọng như mất hiệu lực làm lão sợ. Lão vẫn tỏ ra thái độ ngập ngừng:
- Với bổn phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-quai-dien/1858250/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.