*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Anh cả." Trần Lập Viện nhìn tôi một chút, có vẻ lưỡng lự, nhưng rồi vẫn mở miệng nói, "Anh hai làm sao vậy? Em vừa thấy anh ấy thở phì phà phì phò chạy ra ngoài xong."
Trần Lập Châu miễn cưỡng nở một nụ cười mỉm, dịu dàng nhìn tiểu muội của mình, "Không có gì, em không cần lo lắng."
Trần Lập Viện tươi cười, gương mặt trắng nõn ánh lên sắc hồng nhàn nhạt, đôi mắt thanh tú sáng lấp lánh, ngập tràn bóng dáng Trần Lập Châu. Cô cười không để lộ răng, dùng khăn tay nhẹ nhàng che lấy đôi môi hồng phấn. Khắp người toả ra hương hoa nhàn nhạt, cử chỉ vô cùng văn nhã.
"Anh cả, hôm nay anh bận không?"
"Vẫn còn chút chuyện cần phải đi làm."
Trần Lập Viện lập tức hơi lộ ra vẻ mặt rầu rĩ.
"Lại muốn rủ anh đi cùng em ra ngoài?" Trần Lập Châu khẽ cười.
Trần Lập Viện ngượng ngùng nhìn Trần Lập Châu.
"Để Tiểu Hà đi cùng với em, mang thêm hai người nữa."
"Vậy em chả đi." Trần Lập Viện bĩu môi.
Trần Lập Châu thở dài, "Vậy mấy hôm nữa nhé. Đợi qua mấy ngày này rồi anh sẽ đưa em ra ngoài chơi, được không?"
Trần Lập Viện nghe thế, sắc mặt lập tức chuyển biến, "Anh cả đừng gạt em đó!"
"Ừ." Trần Lập Châu gật đầu.
"Nay em có làm bánh xốp đường trắng (*),anh cả muốn thử không?"
(*) 伦教糕 /lūnjiàogāo/ hay 白糖糕 /báitánggāo/
"Được, em cho người mang tới phòng anh đi."
"Không, em muốn tự tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-phu-phu/588076/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.