Ta cười gượng một tiếng, "Nhờ cả vào sư phụ."
Lão đầu xách tai tôi lôi vào trong, còn tranh thủ đá Đường Duyệt Hoà một cước.
"Không muốn chết thì đi vào đây."
Đường Duyệt Hoà vội vàng đi theo.
Lão đầu vào buồng lấy ra một đống đạo phù, đưa cho tôi cùng Đường Duyệt Hoà, "Đem dán toàn bộ lên cửa và cửa sổ, không được để sót bất kỳ chỗ nào."
Tôi với Đường Duyệt Hoà cùng nhau mau chóng dán lên.
Đợi tôi xong xuôi, sư phụ lại tiếp tục cầm một đống đạo phù nữa ném cho tôi, "Con vào phòng, dán lên người Trần đại thiếu."
Tôi sững người.
"Đờ người ra đó làm gì? Còn không mau đi dán! Muốn cậu ta biến chúng ta thành thức ăn đúng không?"
Nghe vậy tôi lập tức vọt ra ngoài.
Chạy vào trong phòng, thấy được xác Trần Lập Châu vẫn đang nằm yên tĩnh trên giường, tôi khẩn trương cầm phù lại gần, vừa dán vừa lẩm bẩm bảo, "Trần Lập Châu, tối nay anh tuyệt đối đừng gây thêm phiền phức đấy nhé!"
Đợi đến khi Trần Lập Châu bị dán kín người, bấy giờ tôi mới ra khỏi phòng, trước khi đi tôi còn khép cửa lại, tiếp tục dán thêm hai tấm nữa lên trên.
"Sư phụ, con xong rồi."
"Ừ."
"Sư phụ, bùa này của người có hiệu quả không?"
"Không hiệu quả thì con vào phòng kia cùng cậu ta đi." Lão đầu hừ lạnh trừng tôi một cái.
Tôi lập tức ngậm mồm, ngoan ngoãn ngồi bên cửa, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đường Duyệt Hoà thì ngồi xổm trong một góc, không dám làm ra bất kỳ cử động nào.
Lão đầu cũng nghiêm chỉnh ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-phu-phu/588065/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.