[Cáo] thứ ông lão để lại chỉ có 1 quyển sổ bìa đen thôi nha, k có chiếc laptop ^_^
*********
Chờ bọn họ từ ngân hàng đi ra thì thời gian vừa vặn là năm giờ. Trên đường xe cộ tới lui rất đông, rất nhiều người đón con cùng tan tầm chen chúc lại một chỗ làm kẹt xe một đoạn dài.
Lại là đèn đỏ, Nghệ Tu dùng sức đạp thắng, phiền não gõ gõ tay lái. Tô Dập ngẩng đầu, nhìn bầu trời dần dần sụp tối, tia sáng dần tắt ở phía chân trời, nhìn tia sáng xám trắng kia, Tô Dập không biết tương lai phía trước rốt cuộc có thứ gì đang chờ đợi mình.
Trái tim trong lồng ngực nảy lên theo tần số bất an, Tô Dập siết chặt ba lô ôm trong lòng, có chút mờ mịt nhìn con đường kẹt cứng ở phía trước.
Quyển sổ bìa đen đặt trong ba lô được cậu ôm chặt trong lòng. Ngân hàng không phải nơi tốt để lật xem, bọn họ nhất trí quyết định trở về đặc vụ cao ốc rồi mới xem xét.
Ánh trăng dần dần lên cao, vì sao lóng lánh sáng trên bầu trời. Xe trên đường nhích tới từng chút một, bọn họ thực vất vả trở về. Kỷ Bạch Tình chờ sẵn ngoài cửa, thấy vậy thì ánh mắt sáng lên, vội vàng quay người hô: "Bọn họ về rồi! Chuẩn bị dọn cơm thôi!"
Ôm ba lô từ trên xe bước xuống, Tô Dập không thấy đói chút nào, chỉ ôm ba lô lẳng lặng không nói gì.
Nghệ Tu nhìn thấu suy nghĩ của Tô Dập, mở miệng nói: "Ăn chút gì đi, bằng không mọi người sẽ lo lắng."
Tô Dập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-nhan/581217/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.