Tiêu Chính Khôn sắp xếp phòng cho hai người, nhưng Thích Thất không hài lòng.
“Cách xa quá, phiền toái Tiêu đầu lĩnh xếp kế bên.”
Tiêu Chính Khôn vẫn là lần đầu tiên nghe thấy Thích Thất đưa ra yêu cầu, mí mắt nhịn không được nhảy một cái. Bọn họ vốn dĩ không có phòng cho khách, hiện tại phòng đều là phòng trống lúc trước, nào có thể xếp gần. Thẩm Húc xua tay, muốn Tiêu Chính Khôn không phải khó xử như vậy: “Đều trong một thương hội*, nào có xa.”
(*商行 thương hội: nơi giao dịch hàng hóa.)
“Phiền toái Tiêu đầu lĩnh xếp kề bên.” Thích Thất không dao động, bình tĩnh lặp lại yêu cầu của y.
Tiêu Chính Khôn liếc mắt nhìn bọn họ, thầm nghĩ này đều đã tới Giang Âm rồi, còn không thể bớt chút việc sao?!
“Nếu không như vậy đi, ta dọn phòng của ta ra, cho Thích tiểu công tử ở.”
“Ài, vậy sao được. Chúng ta tạm chấp nhận một chút…”
Thích Thất lạnh lùng nói: “Phải gần một chút.”
“…” Thẩm Húc bị y làm nghẹn họng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bọn, tôi, một, gian, phòng!”
Đã quyết định xài chung một phòng, Thẩm Húc mới không muốn ngay cả giường đều phải chia một nửa cho Thích Thất. Tiêu Chính Khôn đành phải cho người dời án thư, đổi thành một cái giường. Thẩm Húc nhìn đám người ra ra vào vào, loay hoay đầu đầy mồ hôi, mà người khởi xướng toàn bộ chuyện này lại đứng ở trong góc không thèm để ý, nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ xuất thần.
Chờ đến khi mọi người lui ra, Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-khe/2519166/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.