Thẩm Húc đứng trong sương mù trắng xóa, suy nghĩ xuất thần, trong đầu vẫn luôn vang vọng câu nói “Không có lựa chọn nào khác”. Nhưng với hắn, rốt cuộc lựa chọn đặt ngay trước mặt hắn. Thích Thất thấy hắn không nói, cũng không thúc giục, liền đứng bên cạnh hắn, an tĩnh đợi.
Thật lâu sau, Thẩm Húc quyết tâm: “Được, ta muốn thấy.”
Thích Thất gật đầu, rút đoản đao bên hông ra. Trường Uyên Đằng trên đoản đao dường như suy yếu hơn hai ngày trước không ít, lộ ra lưỡi đao loang lổ dưới ánh mắt của Thích Thất. Y dùng đao rạch một đường ở ngón cái, máu chảy ròng. Y bảo Thẩm Húc nhắm mắt lại, bôi máu lên trên mí mắt đối phương một cách gọn gàng lưu loát.
Thẩm Húc chỉ cảm thấy mí mắt lạnh như băng, thầm nghĩ máu của Thích Thất quả thật lạnh giống như tính tình của y.
Hắn lại mở mắt, cảnh sắc trước mắt lập tức thay đổi. Nào còn có sương mù sâu không thấy đáy, sương mù kia chỉ có một tầng hơi mỏng, bốn phía lại có rất nhiều Yêu linh nửa trong suốt. Chúng nó lớn nhỏ khác nhau, bám vào phía trên hoa cỏ cây cối, chớp mắt liền phá thành vô số bọt khí, biến mất theo gió.
Ngoài linh chi thảo mộc ra, bốn phía còn chiếm đầy xà trùng, còn không nhúc nhích, chỉ có đôi mắt kia đen đến tỏa sáng, nhìn chằm chằm hai người bọn họ không bỏ.
Khe sâu vốn vắt ngang ở trước mặt bọn họ biến mất không thấy, thay thế chính là một con đường quấn đầy rễ cây.
Tiêu Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-khe/2519162/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.