Cơ thể còn chưa được lau khô, Chu Giai đã mặc luôn quần áo lên. Lúc khom lưng có tác động đến miệng huyệt sưng đỏ phía sau, nhìn cái giường lộn xộn bừa bãi, nghĩ đến mọi chuyện vừa xảy ra trên đó, hốc mắt cậu nóng lên nhanh chóng.
Cậu cố gắng mở to mắt ra để nước mắt không rơi xuống, Chu Giai không mặc áo khoác, xách balo trong tay rồi quay người bỏ đi, gần như là chạy, chịu đựng cơ thể đang khó chịu, cắn răng ra khỏi phòng ngủ của Hà Dã, chân trần đi xuống tầng.
Hà Dã nghe động tĩnh bên ngoài phòng tắm, mở mắt ngửa cổ đứng dưới dòng nước nóng, nước chảy vào mắt khiến cả mắt lẫn tim hắn đều đau.
Kiềm chế chịu đựng…Tự hành hạ bản thân…
Đột nhiên Hà Dã cảm thấy không thở được, hắn giơ tay lên giữ lấy cổ mình, há miệng vẫn không thể đỡ hơn. Cảnh tượng trước mắt thay đổi, cứ lần lượt màn này đến màn khác, cuối cùng dừng lại ở gương mặt đầy tổn thương và bi phẫn của Chu Giai khi đẩy hắn ra, không chuyển cảnh nữa.
Hà Dã nắm chặt tay nện lên tường, hắn không đoái hoài đến vòi nước đã đóng chưa, vẻ mặt hốt hoảng, xoay người vội vàng mở chốt cửa phòng tắm.
Chu Giai dù chịu đựng đến mấy, đến khi chân trần sống chết phi xuống tầng vẫn không thể nhịn được mà rơi nước mắt.
Cậu vừa tủi thân vừa khổ sở, cảm thấy bản thân thật hèn hạ. Uổng công dâng đến cửa để cho Hà Dã làm, bây giờ lại bị người ta đuổi ra ngoài.
Bây giờ phải làm gì? Rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duc-hoanh-luu/477711/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.