Không được rồi, ác cảm tội lỗi….
Giống như là đang giấu giếm bạn bè làm cái gì đó xấu xa vậy.
Vẫn đang ở trong “cuộc họp” [*Vanila: Thực chất là tám chuyện] vào ngày Chủ Nhật như bình thường, Âm đồng học mồ hôi lạnh chảy ròng ròng xuống đất, nhìn hai người bạn của mình.
“Sau đó tớ nói với Tống Huy Hoàng, lần sau nếu như cậu ta còn lề mề ngồi ở thư viện thì tớ sẽ tự đi ăn cơm, lúc đó cậu ta mới không cam lòng bị tớ lôi đi….Này!” Đội nhiên Trần Cửu Tương quay sang quát cô.
“A? Cái gì? Cái gì?” Thiếu chút nữa là Âm đồng học nhảy dựng lên.
“Âm đồng học, hôm nay trời mười bảy độ nha, bộ nóng đến nỗi chảy cả mồ hôi sao?” Trần Cửu Tương nheo mắt nhìn cô, vẻ mặt không hề có ý tốt.
“Không, không có gì….” Đầu cô như rơi tõm xuống nước.
“Thật sự không có việc gì?”
“Thật, không có việc gì…”
Trần Cửu Tương không hài lòng với câu trả lời rõ ràng của cô, nhưng mà cũng không thể làm gì được, chỉ có thể hạ giọng nói.
“Sau đó hai người chúng tớ tới tiệc buffet trong khách sạn sau trường học, kết quả hai người biết chúng tớ đã gặp ai không? Chính là con người đáng ghét xưa kia, Phương Văn——”
Năm đó nhiệt huyết của bang phái rất sôi trào, hiện giờ chỉ còn lại cô cùng Tiểu Tương, cùng với một người khác là “Địch nhân” Thạch Đan Kì; Hai năm trước ba người các cô thi đỗ cùng một trường Đại Học nhưng khác khoa, Trần Cửu Tương cho rằng tình hữu nghị giữa họ vẫn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-dong-hoc/71330/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.