Nhưng cho dù nhóc có ý thức được rõ trách nhiệm của bản thân, nhưng không có nghĩ nó sẽ nghe lời tuyệt đối đối với sự sắp xếp của người khác, ví dụ như tạm thời nghỉ học.
Mới đầu nhóc còn kinh hãi tưởng rằng Cố Sở gặp tai nạn, trên đường đến sân bay cứ nhất định phải nhìn thấy người một chút dù biết rằng bên kia mới chỉ hai giờ sáng, thông thường tâm trạng đang thấp thỏm như vậy sẽ dẫn đến tính cách nóng nảy muốn chửi người, nhưng lần này Cố Trường An cũng không khiển trách nó, gọi cho thằng bé để nó cẩn thận ngắm nhìn người đang ngủ say trong vòng tay hắn, kết thúc cuộc gọi trong không vui.
Nhóc phải ở lại trong nước trước khi hết hè nên tạm thời phải lên kế hoạch học tập, phần lớn thời gian đứa nhỏ đều ở trong thư phòng đọc sách, buồn chán thì dày vò Cố Lan Sinh, hoặc lên cơn kén ăn thì sai bảo anh chạy đến quán nhỏ trong thành phố đặt cơm, hoặc nửa đêm mặc sơ mi trắng vô thanh vô tức chạy đến trước giường anh đứng, hoặc là lấy cớ hoạt động chân tay xem anh như bao cát mà đấm đá, đa dạng đủ thứ. Nhóc con có thói quen bày vẻ mặt lạnh lùng trước người ngoài, quen mặc quần áo loè loẹt trước mặt các bác các dì trong nhà, chỉ khi ở cùng Cố Lan Sinh, mới có thể lộ ra bản chất thật, đáng tiếc tên tay sai này lại không tiếp chiêu của nhóc, dù là nửa đếm đứng đầu giường giả thần giả quỷ dọa người ta, kết quả thu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-do/3281941/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.