Cố Sở không thể hiểu được, nhưng dần dần thấy được hàm ý của hắn.
"Nó là con trai." Cố Trường An chưa bao giờ hạnh phúc như giây phút này khi đứa con thứ hai không phải con gái, hắn rất vui, hắn cực kỳ vui.
Bầu không khí trong xe như đống cứng lại trong tích tắc.
Cố Sở kinh ngạc mở miệng, đứa bé đang trở mình trong bụng, vốn dĩ là một cảm giác kỳ diệu, nhưng ngay lúc này cậu không còn tâm trạng đâu để cảm nhận: "Không thể nào! Rõ ràng Arthur đã nói——"
"Tôi là ông chủ của anh ta, tôi nói cái gì thì chính là cái đó."
"Vậy tại sao chú không bảo anh ta phá nó đi?!" Cố Sở không kiềm chế được hét lên, cơn tức giận vì bị lừa gạt khiến đầu óc cậu trở nên trống rỗng.
Cơn chóng mặt của Cố Trường An càng trở nên nghiêm trọng, hắn cảm thấy choáng váng rồi ngã quỵ xuống, như thể hắn đang ở trong một chiếc thang máy đang rơi xuống với tốc độ rất nhanh. Hắn nhìn Cố Sở tức giận, nghe cậu chất vấn, hắn cũng cảm thấy rất tức giận, và cả nỗi thương tâm khó lòng nói ra, nhưng hắn không có đủ sức lực để gào to hơn cậu: "Nó là con tôi, nó giống Thừa nhi, là niềm kiêu hãnh của tôi!"
"Nó sẽ phải chịu tổn thương giống Thừa nhi! Tại sao chú lại ích kỷ như vậy?!"
Cố Trường An phá lên cười, Cố Sở nhào đến đánh hắn cho hả cơn tức giận, sự hận thù này đủ để khiến cậu giết chết Cố Trường An trên xe, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-do/3281935/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.