Vốn dĩ hắn cũng không có tức giận đến như vậy, nha đầu nhà họ Dung kia chẳng tính là gì cả, nhưng lão thái thái lại không có mặt nhìn, một hai phải lôi người của hắn ra nói chuyện này, sau cùng thì bà cũng chẳng phải mẹ ruột của hắn.
"Cố Trường An tôi một khi đã nói muốn kết hôn! Kết hôn với ai, chẳng lẽ còn chưa đủ rõ ràng sao, chính là mẹ ruột Cố Thừa! Trái tim của tôi! Bảo bối mà tôi cất giấu bấy lâu nay, các người muốn được gặp em ấy, thì trước tiên phải để em ấy danh chính ngôn thuận bước chân vào cái nhà này đã! Từ nay về sau mọi chuyện trong nhà này do em ấy định đoạt, ai gặp cũng phải cúi đầu chào một tiếng thiếu phu nhân! Không muốn sống yên thân yên phận sao? Tôi giấu chuyện này là vì ai, không phải vì muốn các người được thoải mái sao?
Ngoài ra, kẻ kia còn muốn quản tới cả chuyện đời tư của tôi sao?! Tôi không thể có ai khác ở bên cạnh sao? Hay là vẫn chưa đủ để các người bớt lo? Tự quản cho tốt miệng bản thân đi, ai dám gây chuyện trước mặt lão thái thái, khiến cho cái nhà này không được yên ổn, là kẻ nào, cút ngay cho tôi."
Sảnh nhà lớn như vậy, mười mấy hai mươi người, sau khi nghe xong hắn trút giận, cơm cũng không nuốt nổi nữa.
Cố Sở lúc ấy trong họng như nghẹn lại, sợ hắn cứ như vậy mà phun ra tất, hắn xưa nay tính tình thật thường, không ai đoán trước được hắn sẽ làm ra những chuyện gì.
Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-do/244722/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.