Edit & Beta: Đoè
Cố lão thái thái hừ một tiếng, bất mãn nói:"Từ khi nào mà ông lại nhiều lời như vậy?"
Đang có khách, nên bà cũng không tiện nhiều lời, chỉ mải tiếp đón khách: "Tiểu Hủ con ăn nhiều vào, đừng khách khí."
Dung Hủ có chút cô đơn: " Anh Trường An không muốn gặp cháu phải không ạ?"
Cố Thừa đặt đũa xuống, lau miệng xong nói: "Bà nội, để con dẫn dì Dung đi gặp ba ba."
Bà Cố cũng chỉ đành như vậy, cau mày nhìn đứa cháu ngoan này. Không ai trong bàn phát ra tiếng động. Nhìn bé rời khỏi bàn ăn, mới nói với Cố Thừa Tùng, "Quản gia, dẫn đường."
Cố Thừa Tùng dẫn tiểu thiếu gian tới một nhà bếp, đây là nhà bếp bảy sao kiểu cũ, có bếp lò củi lửa, đáng lẽ ra đã tháo dỡ từ lâu, nhưng Cố Trường An không đồng ý, nói nấu ăn bằng bếp củi có hương vị hơn nhiều.
Cố Trường An không bao giờ nấu ăn trước mặt người khác, tay nghề hắn rất tuyệt vời, được bảo mẫu dạy từ khi còn nhỏ, ai cũng có cái phúc phận được nếm thử, nhưng tại đây ngay lúc này hắn lại đang dỗ dành Cố Sở. Nuôi cậu như nuôi con, không chỉ sến súa nói ra mấy lời buồn nôn, hắn còn hận không thể nhai mớm cho cậu từng miếng từng miếng một.
Cố Sở lại không biết đến suy nghĩ này của hắn, nhưng cũng không thể phủ nhận hắn làm đồ ăn rất ngon. Cậu không thích ăn ngọt, nhưng mỗi lần bị bệnh chán ăn, Cố Trường An sẽ nấu cháo cho cậu, Cố Sở có thể ăn hết một bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-do/244721/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.