Một lượng tinh dịch phi thường đột ngột bắn vào cổ họng.
Lãnh Tử Diễm hoàn toàn không phòng bị, cả khuôn mặt nháy mắt đỏ đến lợi hại, sau đó hắn kịch liệt ho khan, tựa hồ cổ họng bị phỏng dữ dội.
Y vội vàng dùng móng vuốt vỗ vỗ hắn.
Nhưng vô dụng, tính kích động của ngoạn ý kia quá lớn, nước mắt từ khóe mắt nhỏ xuống từng hạt to to.
Chảy đến khắp toàn mặt.
Còn... Tinh dịch trào ra khóe miệng.
Làm gương mặt anh tuấn thoạt nhìn vừa đáng thương vừa dâm đãng.
Quân Ngân một tay đẩy ngân báo ra, nửa ôm Lãnh Tử Diễm vào trong ngực, caumày giúp hắn nhổ thứ trong miệng ra, mắt thấy ống truyền dịch trên mubàn tay đã hồi huyết, quay đầu lại hung hăng trừng ngân báo, lấy bônggòn để bên tủ đầu giường đè mạch máu lại, nhổ ống truyền dịch ra.
Ngân báo lén nhìn từ phía sau, nhận thấy Quân Ngân tức giận cực đại, khôngdám lên tiếng, yên lặng thối lui đến góc giường, khẩy móng vuốt chơichơi.
" Cầm, súc miệng."
Quân Ngân tự mình phục vụ, Lãnh Tử Diễm ngoan ngoãn tiếp nhận ly nước, cẩn thận nhìn hai mắt Quân Ngân, lại vội vàng hạ mắt.
Lau miệng, uống nước ấm, chỉnh đốn sạch sẽ, mới kéo kéo tay áo Quân Ngân.
Quân Ngân không để ý tới hắn.
Lãnh Tử Diễm nhìn con báo, lại nhìn Quân Ngân bên này, đầu đau muốn nứt ra.
Sau đó, chuyện làm Lãnh Tử Diễm đau đầu hơn lại tới.
Con ngân báo kia gỡ băng vải không quá mấy ngày, lập tức nhảy đi hạ chiến thư với Dã Kê.
" Ngươi nên tin tưởng hắn." Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303843/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.