Hình như không thể nhìn hai người tình nồng ý mật, cùng vọng lẫn nhau.
Đuôi hắc báo cao cao vểnh lên, đạp bước phảng phất như đế vương, chậm răi đến gần.
Con ngươi hơi nhếch lên, tuấn mỹ mà không mất uy nghiêm.
Hắc báo ấn móng vuốt lên đầu bạc của ngân báo, ánh mắt ca ca nó xám bại,phảng phất như sắp tử vong, ngay cả đồ đằng giữa trán cũng biến mất.
Y đã là đồ ăn của nó, đồ ăn vô lực phản kháng.
Móng vuốt chậm rãi nhào nặn trên đầu báo, như lợi kiếm móc trên đỉnh đầu,khi thì thu chặt, khi thì thả lỏng, khiến người ta kinh hãi run rẩy.
" Dã Kê...." Lãnh Tử Diễm cả môi cũng co giật. "Buông hắn ra!"
" Ngao ---" Tiếng gầm đinh tai nhức óc, cùng với tiếng đánh thật mạnh theo đến.
Đầu ngân báo bị nó quật mạnh, đánh vào vách thủy tinh.
Máu căng ra.
Quá nhiều... Nhiều đến xuyên thấu vách thủy tinh, chảy tới trên trán Lãnh Tử Diễm, tiếp đó nhuộm đỏ mắt hắn.
Không, kỳ thực là vách thủy tinh bị vỡ.
Thủy tinh vỡ vụn rơi lả tả đầy đất...
Ngân báo bị đánh về phía hắn, máu trên đầu tung bay khắp nơi, Lãnh Tử Diễm mặc cho hình thể đáng sợ của y đè lên người mình.
Vẫn nóng.
Hắn nhịn không được nghĩ.
Y vẫn nóng.
Tay bị còng, vô pháp ôm lấy y, hắn lại dùng cằm kẹp lấy bả vai y, cố sức lật thân, bảo vệ y dưới người mình.
Hắc báo đến gần.
Đồng tử băng lãnh nhìn hắn nửa ngày.
Nó vươn móng vuốt, nhấc cằm hắn. "Hùng thú quyết đấu, thư thú..... Cút!"
" Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303842/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.