Chương trước
Chương sau
So với màu da trắngnõn của Quân Ngân và Lăng Diệp, da Lãnh Tử Diễm luôn là màu tiểu mạch,thoạt nhìn mạnh khỏe lại mê người, tràn ngập mị hoặc nam tính.
Lúc này gương mặt lại đỏ bừng như bị liệt hỏa đốt cháy.
Hắn cũng là đầu óc phát sốt mới đáp ứng nói ba câu cho Lăng Diệp nghe, haicâu trước còn được, nhưng câu cuối cùng này, thật sự là...
Ông xã?
Không phải là "xưng hô" gì đó kia?
"Đổi câu?" Lãnh Tử Diễm nhíu mày. "Câu này quá ấu trĩ, lỡ như truyền ra ngoài, tổn hại uy danh Tướng quân công tử của ngươi."
Lăng Diệp lộ vẻ hăng hái khó thấy, vỗ vỗ ngực, như hiệp khách giang hồ áosáng ngựa hăng cổ đại. "Không sợ, ai dám truyền bậy ta cắt lưỡi ngườiđó."
Nói xong, y liền si ngốc nhìn Lãnh Tử Diễm, không buông tha bất cứ một biểu tình rất nhỏ nào của hắn.
" Ông.... Ông..." Tự biết trốn không thoát, Lãnh Tử Diễm cúi đầu, tầm mắt cũng hạ xuống mặt đất, lông mày vặn vẹo như hai cái bánh quai chèo, hơi rượu nồng đậm phả ra trong môi. "Ông xã... A..."
Cơm có cái ăn đầu, rượu có cái uống đầu, tình có cái quay đầu.
Lăng Diệp ôm lấy Lãnh Tử Diễm liền ném lên giường, mắt đỏ đỏ, như gấp rút muốn há miệng ăn vào bụng.
" Này, này..." Lãnh Tử Diễm vươn chân dài muốn đá, người kia linh hoạt vặn hai cái đùi hắn về phía hai bên.
Xé một tiếng.
Đũng quần rách.
Lãnh Tử Diễm quả nhiên vừa thẹn vừa kinh, tuy vì chức vị không đủ cao, quântrang mặc trên người là chất vải bình thường nhất, nhưng sao lại.... Lại rách ra chỗ đó.
" Này! Lăng Diệp!"
Bị người dưới thân cậy mạnh đẩy lật qua, nằm sấp trên giường, Lăng Diệp không tiếp tục xé yphục hắn, ngừng lại, tiến đến chỗ xé rách, nhìn kỹ lưỡng.
" Quần hở mông?"
Lãnh Tử Diễm lật người đánh Lăng Diệp một quyền.
Tức giận trên mặt cũng đủ khiến người ta kinh hồn bạt vía, Lăng Diệp lạikhông sợ, mặt dày bò lên giường một lần nữa, hai ba cái cởi giầy ốngquân đội của Lãnh Tử Diễm.
Lãnh Tử Diễm dáng người hảo, vốn tựanhư manơcanh, quân trang bình thường hắn cũng có thể mặc đến anh khíhừng hực. Lăng Diệp nhìn gia hỏa chật vật lại hung hăng này, cảm thấy yphục chỗ nào cũng muốn xé, lại không nỡ xé, đâu cũng muốn hôn, lại sợnơi khác vắng vẻ.
Hai tháng trước lúc phát hiện mang thai, haingười không biết đứa trẻ tồn tại, số lần làm tình nhiều không kể xiết,lúc sau biết có đứa trẻ, ít nhiều có chút chán ghét, thả tay chân rakhông được, lúc sau người này vào Tướng quân phủ, trở thành người trên"danh nghĩa" của Dã Kê, lại thêm Quân Ngân "chết đi sống lại", họ cơ hồkhông có lăn cùng một giường.
Lăng Diệp bây giờ giống như đất hạn lâu ngày gặp mưa rào, tất cả thần kinh đều kích động nứt ra, bức thiếtkhát vọng chiếm hữu người này, xâm phạm người này!
Y phải làm hắn đến xuống giường không được!
Đây là loại hạnh phúc quá mức, gần như có cảm giác ngẩn ngơ không chân thật.
Bàn tay bỏ từng kiện quần áo, trên da thịt màu mật ong ma sát ra hỏa diễmnóng rực, Lăng Diệp cúi đầu, từng tấc khẽ hôn, từ đuôi lông mày đến môirăng, từ môi răng đến cằm, lại đến hầu kết chuyển động ở cổ, phần bụngnhô lên, hai chân cường tráng thon dài...
" Ngươi dám liếm ta chém ngươi." Lãnh Tử Diễm hổn hển hét.
Lăng Diệp đành phải lưu luyến buông huyệt khẩu mê người ra, cắn mông khẽ kéo ra bên ngoài, người dưới thân phát ra một tiếng kinh hô cao vút muốn áp chế lại không thể áp được. Không ngừng cố gắng, đem hai cánh mông vừanhào vừa nắn, vừa bóp vừa đánh, khiến cho đỏ bừng, lại một hơi vặn bungra, tiểu huyệt run rẩy thất kinh lại hết sức nhiệt tình nghênh đón y.
" Muốn ta không."
" Muốn thao ngươi.... A..."
Khó trách Dã Kê vẫn nói cái miệng phía dưới Lãnh Tử Diễm nghe lời, cáimiệng bên trên lại tuyệt đối không ngoan ngoãn. Rõ ràng tiểu huyệt đóikhát dưới ánh nhìn chăm chăm của Lăng Diệp mấp máy đến dường như mấytrăm năm chưa nếm qua thịt, môi mỏng lại vẫn hết sức kiêu ngạo.
Cho nên bị chèn vào một hơi ba ngón tay, đau đến sắc mặt trắng bệch, đúng là đáng đời.
Thân thể dị dạng rất dễ dàng có được khoái cảm dưới sự vuốt ve của nam nhân, huống chi làm hắn chính là Lăng Diệp. Miệng hùng hùng hổ hổ, mông lạicàng nhấc càng cao, mức độ nóng ruột không thua gì đối phương. "Nhanh,nhanh lên."
Lăng Diệp cố tình chậm rãi. "Nói thì nói cho hết, nhanh cái gì?"
Lúc này, ngón tay trừu sáp đã biến thành bốn, thanh âm phốc phốc hết sứcdâm mỹ. tràng bích đỏ tươi bị lôi ra một chút, lại bị cuốn về trong lầntiến công sau, dịch ruột non trong suốt không biết nhục nhã ứ ra, xuôitheo khe mông, dính vào đùi trong.
" Tiến vào, thao ta."
Trong lúc nói chuyện, quay đầu lại, tóc ngắn màu đen ẩm ướt dính vào trán,hào quang trong mắt sâu thẳm như sao trời vỡ vụn, một mảnh lấp lánh.
Một bàn tay đập vào mông đang vểnh, sau đó thẳng người, một tiếng khơi nhuệ khí, đẩy thẳng vào trong cùng.
Vô luận bao nhiêu lần tiến vào, bên trong đều vừa chặt vừa nóng, siết đến Lăng Diệp hận không thể cả đời đều ở bên trong.
Càng thúc càng mạnh.
Tiếng thở dốc trào dâng làm tan chảy không khí, dòng khí trong phòng phảng phất như dung nham phun trào.
Liên tục thay đổi mấy tư thế, hai người lại một chút ý muốn ngừng cũng không có, kích tình vuốt ve lẫn nhau, như thú vật điên cuồng đói khát kêugào.
Ai cũng không còn lòng dạ chú ý tới cái thai nhi năm tháng.
Lăng Diệp gấp hai chân Lãnh Tử Diễm lên, ép xuống ngực hắn, nheo mắt thưởng thức dấu vết dâm loạn một thân người phía dưới.
Trên da thịt màu mật ong không phải điểm đỏ gặm ra chính là tinh dịch ướtát, tuy cơ ngực cường tráng trở nên mềm mại, Lăng Diệp lại vẫn quyếnluyến không rời, nụ hoa bị y cắn rách da, ngay cả quần vú cũng khôngđược buông tha, nhào nhào bóp bóp, kích động đến Lãnh Tử Diễm liên tụcthở dứt quãng.
Lưu lại dấu vết ở mỗi chỗ trong phòng, hai người lại lăn tới trước cửa kính sát sàn cực đại hôn môi.
Đứng ở điểm cao nhất quán rượu, quan sát màu lưu quang tràn đầy cả thành phố.
Lăng Diệp để đối phương kề sát cửa kính, từ sau lưng hung ác tiến vào, lực đạo lớn đến phảng phất như sẽ thúc nát thủy tinh.
Lãnh Tử Diễm vừa nghênh hợp Lăng Diệp xâm phạm, vừa sinh ra một loại cảmgiác nguy cơ bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống, nhưng hắn lại biết,nếu ngã xuống, người này chắc chắn sẽ kéo mình lại.
" A..."
Trong lúc thét chói tai.
Bụp.
Pháo hoa nở rộ trên bầu trời đêm.
Màu hoa violet, sơn trà, cúc dại, đủ loại màu hoa, tranh đua nhau, sắc thái sặc sỡ.
Đốm lửa lấp lánh, làm bầu trời đêm đẹp đến mơ màng đa vẻ, rơi lả tả xuống, tuôn ra đầy đất.
" Thích không?" Lăng Diệp cắn tai hắn hỏi.
Lãnh Tử Diễm đang đắm chìm ở dư vị cao trào, thanh âm khàn đục tình dục. "Ngươi kêu người ta bắn?"
" Đương nhiên." Lăng Diệp nhếch mày đắc ý, tiếng nói hoa lệ như kim loạitrở nên trầm thấp mà chậm chạp. "Lãnh Tử Diễm..." Y nói. "Ta thích ngươi chết đi được! Thật sự, ngươi thế nào ta cũng thích ngươi."
Quay đầu, môi răng tương liên.
Nước bọt vắt bên khóe miệng, liếm sạch sẽ cho nhau, tình dục trong đồng tửhai bên còn muốn diễm lệ hơn bội phần so với pháo hoa trong bầu trờiđêm.
" Lần trước người nhà ngươi cười chê phía sau ta chắc chắn là lỏng."
" Nói nhảm, ngươi mà lỏng vậy toàn bộ thế giới không có nam nhân chặt."
Lãnh Tử Diễm tự nhiên mắc cỡ. Trong mắt là pháo hoa nở rộ, bầu trời ðêm óngánh, bên vành tai là tiếng lách sách thân thể va chạm, chen lẫn lời nóinhỏ nhẹ mềm mại của người phía sau.
" Huống hồ, lỏng cũng phải là người của ta." Y bỗng nhiên bá đạo lên, cao giọng tuyên bố. "Bất kể làlỏng hay chặt, Lãnh Tử Diễm kiếp này, kiếp sau sau nữa, đều là của LăngDiệp. Nếu hắn đời nào thiếu tâm nhãn, không thấy được Lăng Diệp, LăngDiệp chắc chắn sẽ tìm được hắn, làm hắn đến xin hàng mới thôi...Ngô..... Đừng đánh, đừng đánh!" Lăng Diệp cười lớn ôm gia hỏa dùng sứcthục cù chỏ, như tiện tay trừng phạt, thô bạo va chạm vào điểm mẫn cảmsâu trong huyệt tâm, đâm đến eo đối phương cũng mềm nhũn.
" Mỗi ngày đều là sinh nhật ta thì tốt biết mấy."
Lúc Lăng Diệp nói những lời này, Lãnh Tử Diễm đang ngẩng đầu, một đóa pháo hoa cuối cùng biến mất trong bầu trời đêm.
Bỗng nhiên trầm lặng xuống.
Di động trong đống y phục kịch liệt kêu to, Lãnh Tử Diễm nghe ra đây làtiếng chuông Lăng Diệp cài cho cuộc gọi từ Quân bộ, hắn đẩy người saulưng. "Không bắt máy?" Xoay đầu, nhìn y.
Đối phương cũng đang nhìn hắn.
Con ngươi u ám đen như mực, ý cười trên mặt đã thu lại.
Lãnh Tử Diễm không hiểu sao liền cảm thấy bất an.
Cuối cùng, đối phương nhẹ giọng thở dài. "Ngươi đồ ngốc nghếch này!" Cắnxuống da mặt bên phải, quen tay vò mái tóc ướt đẫm mồ hôi của hắn, ngữđiệu thoải mái, vẻ mặt lại trịnh trọng. "Bất luận xảy ra chuyện gì, tađều bảo vệ ngươi."
" Lăng Diệp..."
Lăng Diệp trước đó cònmuốn ở trong mật huyệt ngốc cả đời, không chút lưu luyến rút ra, tinhdịch thật dài bọc trên khí cụ màu tím đỏ, y điềm nhiên như không dùngdra giường lau lau, thái độ khác thường, không làm bất cứ xử lý gì choLãnh Tử Diễm một thân vết tích, mặc hắn lỏa thân đứng đó. Có mấy phầnphẫn nộ, lại có mấy phần khó hiểu. "Ngươi muốn đi đâu?"
Nhanh chóng mặc xong quần áo, phủi xuống thứ không nên có bên trên, thân hình thon dài lộ vẻ sắc bén mà lãnh liệt.
" Quay về Quân bộ."
Nói xong, y mở cửa, đi ra ngoài
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.