" Lãnh Tử Diễm là mông bò, mông bò à, mau dậy đi..."
Ba một tiếng đập xuống.
Năm phút đồng hồ sau, đồng hồ báo thức cài trong di động lại tưng bừng vang lên, Lãnh Tử Diễm hung hăng hít mũi, mơ hồ mở mắt ra.
Đồng hồbáo thức là Lăng Diệp cài, thanh âm lạnh băng của y nháo nhào không gián đoạn, thần kinh Lãnh Tử Diễm có cường hãn tới đâu cũng không chịu nổi,đương nhiên, bánh ít đi bánh qui lại, đồng hồ báo thức trong di độngLăng Diệp là do Lãnh thiếu gia cài, chẳng qua "mông bò" được đổi thành"mông heo".
Sở dĩ lại như vậy là vì Lãnh Tử Diễm cảm thấy màu daLăng Diệp trắng nõn như heo chết, buổi sáng hắn lại thích giành giường,không dùng nhiều lực đạp xuống, người này liền ôm hắn không buông tay.
Y không buông tay, hắn ăn cái gì?
Tám giờ có lớp, nếu là bình thường, Lăng Diệp sớm đã bị hắn đạp xuống gâysức ép bữa sáng, bây giờ người không có ở đây, hắn chỉ có thể lề mề đứng lên, chuẩn bị đến nhà ăn uống chén sữa đậu nành, cổ họng khô đến gaygắt, sợ là đã sưng lên.
Tuyết càng rơi càng lớn, Học viện Hoànggia đều là học sinh văn khoa, thân thể hơi yếu, từng người áo lông khănquàng găng tay mũ trùm vũ trang hạng nặng, chỉ lộ một cái mặt ở bênngoài, so ra, Lãnh thiếu gia có thể coi là nhẹ nhàng khoan khoái, bấtquá, trả giá cho nhẹ nhàng khoan khoái là chứng cảm cúm của hắn thật sựrất thảm. Uống xong sữa đậu nành, dạ dày ấm xuống, một lát sau, khí chua dâng lên, nôn đến không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303812/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.