Buổi tối mười giờ, bầu trời dần rải tuyết nhỏ, bông tuyết trong suốt tùy ý tung bay trong bầu trời đêm.
Đèn trên dãy lầu lần lượt tắt đi, học sinh từng người rời khỏi, khắp trường thoạt nhìn trầm lặng mà an tĩnh.
Lãnh Tử Diễm mở dù, đứng dựa vào tường, sau khi đèn phòng học cuối cùng tắtđi, tâm trạng vốn sốt ruột gia tăng đến mức tận cùng. Khó thấy có mộtlần hắn chịu tới đón, hay y kỳ thực không có vào học?
Học sinh đi ra cuối cùng quả nhiên không phải Lăng Diệp.
Lãnh Tử Diễm có chút thất vọng.
Đúng lúc tiếp một cú điện thoại của Quân Ngân, hỏi hắn mặc đủ ấm không, Lãnh Tử Diễm xiết chặt cổ áo giáo phục trên người, không dám nói mình bêntrong chỉ mặc một áo lót, lúc này trong băng tuyết, đang lạnh đến phátrun.
" Ngươi ở bên ngoài?"
" A.... Phải." Lãnh Tử Diễm hắt xì một cái, nhiệt khí thở ra tụ thành khói, bốc lên trên. "Đói bụng, đi ra mua chút đồ ăn." Nói dối không chớp mắt.
" Sao không kêu Lăng Diệp?"
Đây là lần đầu tiên Quân Ngân nhắc tới Lăng Diệp trong hai tháng nay, LãnhTử Diễm đề cao cảnh giác, bình chân như vại. "Tại sao phải kêu hắn? Tatự mình đi ra mua đồ không được sao?"
Quân Ngân tựa hồ không thích đề tài này. "Vậy ngươi trở về sớm một chút."
Nói xong, tùy tiện thêm vài câu, liền ngắt máy.
" Lại mất hứng?" Lãnh Tử Diễm cười gượng, cũng đúng, chuyện hắn cùng Lăng Diệp day dưa mơ hồ bất minh căn bản là sự thật chắc như đinh đóng cột.Sau khi trở lại trường học,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303811/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.