Dây dưa cùng Tạ thúc mấy câu, hai người mới đi vào, Lãnh Tử Diễm nằm trêngiường bệnh, xem ra chưa tỉnh. Lăng Diệp chuyển một cái ghế liền thủ bên cạnh hắn, còn cố ý nắm lấy tay người cướp vào trong ngực.
Địch ý của Lăng Diệp, cách ngàn dặm cũng có thể cảm nhận được, huống chi là Quân Ngân cách y không đến một thước.
" Chúng ta nói chuyện."
" Ta và ngươi không có gì để nói."
Quân Ngân quay đầu, kéo khóe miệng cười. "Ngươi cho là ngươi thô bạo bắt lấy tay hắn, hắn chính là của ngươi? Ngươi có từng tôn trọng ý nguyện củahắn không?"
" Hắn buông ta không được..." Lãnh Tử Diễm nằm sấptrên giường bệnh, Lăng Diệp liền vươn một bàn tay ra, vuốt ve gáy hắn."Điểm ấy đủ chưa, Quân Ngân?"
" Ý của ngươi là, vì chút ðiểm'luyến tiếc' của hắn, ta liền phải khoan nhượng ngươi, để ngươi khôngkiêng nể gì chen vào thế giới của ta và hắn? Đổi lại là ngươi, có làmđược không?"
Tay Lăng Diệp run lên, đừng nói khoan nhượng, nếu đổi vai lại, y cũng có thể xử lý Quân Ngân.
" Không nói lời nào?" Quân Ngân hơi cúi thân, vừa vặn kề sát tai LăngDiệp, ánh mắt lại chằm chằm nhìn người trên giường. "Lăng Diệp, đừngkhông thừa nhận, ngươi đuối lý, dù theo như lời ngươi, dù ngươi chưa bao giờ châm ngòi ly gián, nhưng ít nhất, ngươi cũng là một kẻ thứ ba đángxấu hổ." Vỗ vỗ bả vai Lăng Diệp, Quân Ngân một lần nữa đứng thẳng thânthể, mỗi chữ ngừng một chút. "Việc này phiền Lăng công tử, gắng sức suynghĩ một chút!"
Không lâu sau khi khôi phục ý thức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303806/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.