Quân Ngân đẩy Lăng Diệp đứng ở trước cửa ra, cười khổ. "Người đang nằm bên trong, chúng ta lôi những thứ đó ra có nghĩa lý gì?"
" Là ngươi muốn lôi trước." Lăng Diệp cũng đứng lên theo, vẻ mặt vẫn lạnh băng như cũ. "Hắn nói hắn phải kết hôn."
Quân Ngân trầm lặng, không lên tiếng.
" Ta sẽ không để hắn kết được." Lăng Diệp thề không thất hứa.
" Nga?" Quân Ngân nhếch mày, cười nhạo. "Dựa vào cái gì? Ngươi có thể thuyết phục Lãnh bá phụ, có thể thuyết phục Lãnh Tử Diễm?"
" Hắn kết một lần ta trực tiếp đến nháo một lần."
Quân Ngân vô ngữ. "Tựa hồ ta cùng hắn mới là danh chính ngôn thuận."
" Ngươi đã không cần hắn." Thấy Quân Ngân vọng qua, Lăng Diệp bổ sung một câu. "Hắn nói."
" Ta khi nào....?"
Lăng Diệp chỉnh cổ áo ngay ngắn, hơi giương cằm, nghiêm trang nói. "Bây giờta và ngươi đều đứng ở vạch xuất phát, xin ngươi đừng dùng ánh mắt kỳthị mà nhìn tình cảm của ta cùng Lãnh Tử Diễm. Nếu ta cùng hắn thiêntrường địa cửu, vậy nhất định là do chính ngươi không cố gắng, chứ không phải ta dùng mánh khoé châm ngòi ly gián. Còn nữa..." Lăng Diệp thẳngvai. "Chuyện trước kia, đều là ta trêu chọc hắn, ngươi bớt trách hắn bất trung này nọ."
" Ngươi đối với hắn trái lại rất chu đáo."
" Đa tạ."
" Bất quá... Ta khi nào nói vứt bỏ quan hệ với hắn?" Hai tay cắm vào túiquần, Quân Ngân chậm rãi nheo mắt. "Lăng Diệp, ta và ngươi, từ trước tới giờ liền không ở chung trên một vạch xuất phát."
Lăng Diệp hận đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303805/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.