Lãnh Tử Diễm rên rỉ một tiếng, từng chút mở mi mắt lên.
Tri giác dần thu hồi, đầu đau như muốn vỡ ra, trên người lại không có nửađiểm khí lực, hắn đảo mắt một vòng, trong mắt bỗng nhiên xuất hiện mộtgương mặt.
Khuôn mặt tuấn tú cao quý, đèn xe mờ tối chiếu vào phía trên, ôn nhuận thanh nhã, như một giấc mộng hư vô ẩn hiện.
Nâng tay lên, sờ khuôn mặt Quân Ngân, da thịt bóng loáng lộ ra khí tức ấmáp, hắn có vài phần không tin được, Quân Ngân sao lại ở cùng mình?
Hắn lái xe lên đỉnh núi, sau đó....
Sau đó.... Lãnh Tử Diễm hận không thể cắn rớt răng mình!
Hắn hình như gọi điện thoại kêu Quân Ngân tới đón hắn, hắn say khướt, ôm Quân Ngân hôn...
Vì một nụ hôn nhạt đến mức không thể nhạt hơn, hắn vặn vẹo muốn Quân Ngân chịu trách nhiệm...
Lãnh Tử Diễm lại rên một tiếng, có vẻ như hắn còn bắn trong tay Quân Ngân,tính khí ngay cả lúc được khẩu giao cũng rất khó bắn ra lại bắn liền như vậy.....!
Bàn tay Quân Ngân thanh tú sạch sẽ trắng nõn nhưvậy... Dính đầy chất lỏng đặc nồng của hắn, trọc dịch màu trắng theo kẽtay chảy xuống...
Dâm mỹ khiến người ta mặt hồng tim nổ!
Quân Ngân ngủ thật sâu, bộ dáng an an tĩnh tĩnh, không mang mắt kính, đôimắt dưới bóng mi dày lập tức không chỗ ẩn trốn, cũng không biết baonhiêu ngày không hảo hảo ngủ, Lãnh Tử Diễm đau lòng dùng đầu lưỡi liếmláp, động tác ôn nhu thậm chí cẩn thận, như sợ đánh thức Quân Ngân.
Tręn thực tế, hắn cũng hơi hy vọng Quân Ngân tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303755/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.