Thấy cảnh tượng máu tanh trong Võ đài, tâm Vương hậu thắt mạnh lại, hít một hơi thật sâu, khom người.
" Thiếu chủ, thỉnh một vừa hai phải."
Động tác này trong xã hội nhân loại chỉ là một lễ tiết thông thường, nhưng trong Thú nhân tộc thì có nghĩa là thần phục.
Ngân báo cao ngạo lắc lắc cái đuôi dài, đồ đằng cổ xưa giữa trán đỏ tươi như máu.
" Hắn ức hiếp người của ta."
Dùng thú ngữ phun ra thanh âm hùng hồn trầm thấp, cả Võ đài cũng bị chấn động.
Vương hậu kinh ngạc hỏi.
" Thiếu chủ đã có thư thú?"
Không phải tất cả thư thú đến gần Thiếu chủ đều bị xé chết?
Thư thú? Y nghĩ nghĩ, người kia quyến rũ nam nhân khắp nơi, tuy y là hùngthú lợi hại nhất, nhưng còn chưa thể khiến gia hỏa kia một lòng một dạvới mình. Nam nhân kia không chỉ dâm đãng, tính tình còn rất bạo, nếunhư bị hắn biết mình không được hắn cho phép mà dám đem hắn coi như thưthú, sợ là rốt cuộc sẽ không để ý đến y nữa.
" Bây giờ còn chưa phải, ngao..." Y không cam lòng bổ sung. " Bất quá về sau sẽ phải..."
" Nếu Thiếu chủ vẫn chưa in ấn ký thư thú của mình lên thân thể ngườikia, vậy cho dù Tranh nhi ức hiếp người kia, tội cũng không đến chết."
Vương hậu từ từ khuyên bảo, muốn trấn an ngân báo nóng nảy.
Nhưng người kia cũng đã gọi điện thoại cho y, bộ dạng ủy khuất đến không chịu được, đây là chuyện hiếm thấy biết bao nhiêu, y đương nhiên phải vì hắn thể hiện uy nghiêm giống đực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303754/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.