Lăng Diệp vừa mới rời khỏi, Lãnh Thừa Phong liền đá lên đùi Lãnh Tử Diễm.
" Ngươi rất lưu luyến mùi vị của hắn?"
" Chưa có nói!"
" Ta nghĩ rằng đem ngươi chuyển trường là có thể cắt đứt quan hệ của các ngươi, hiện tại xem ra thật sự không thể."
Lãnh Thừa Phong tức giận dâng trào.
" Còn không mau đi!"
Ban nãy trầm mê tình sự, còn không cảm nhận được, bây giờ mới cảm thấy toàn thân đều đau, nhất là mắt cá chân vỡ xương, động một chút cũng khó.
Trên người Lãnh Tử Diễm không phải máu chính là tinh dịch, đừng nói khíphách quý tộc, dù là bình dân cũng sẽ không coi nhẹ lễ nghi như hắn.
Lãnh Thừa Phong xoa xoa trán, hoài nghi mạch máu dưới da sẽ bị thằng con mình chọc cho nổ.
Quản gia thân tính vươn tay.
" Thiếu gia, ta đến dìu ngươi."
Đã trải qua hai trận ẩu đả, mỗi trận đều kịch liệt kinh hoàng, da bọcthiết còn chịu không nổi nói chi Lãnh Tử Diễm toàn thân thương tích. Hắn đương nhiên sẽ không cự tuyệt hảo ý của quản gia, được đối phương dìu,khập khiễng đi theo phụ thân ra khỏi cục cảnh sát.
Mưa bên ngoài còn đang tí tách rơi xuống, hàn khí đập vào mặt.
Lên xe không lâu, Lãnh Tử Diễm liền mê man, hắn gắt gao cuộn mình, thân hình cao lớn thoạt nhìn có vài phần yếu ớt khó thấy.
" Bật nhiệt độ cao hơn một chút."
Lãnh Thừa Phong thản nhiên hạ lệnh.
Sau khi điều chỉnh nhiệt độ, quản gia thấp giọng hỏi Lãnh Thừa Phong ngồi phía sau.
" Gia chủ, cần trị những kẻ kia không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303739/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.