” Ngươi…. ”
” Ngươi cái gì mà ngươi, đây là thái độ vói ân nhân cứu mạng à?”
Nghe thanh âm Mặc cách biết hắn tỉnh rồi xem ra không còn gì trở ngại.
Mai Tạp Tây khỏi động thân thể không còn chút sức mà nhìn Mặc Cách. Là y cứu chính mình.
Trầm mặc.
Mặc Cách nhìn gã như ăn phải hoàng liên mà vui vẻ:
” Nói chuyện với người cứu mạng mình như vậy sao?”
Mặc Cách liếc mắt nhìn Mai Tạp Tây, y chỉ biết tên này là khủng bố còn sót lại nhưng không phải là tên duy nhất, nếu là duy nhất sẽ xem hắn là động vật quý hiếm rồi.
Con mắt y xoay chuyển mang theo mị lực làm Mai Tạp Tây nhìn đến ngẩn ngơ,nhưng Mặc Cách không hay biết mà lại nhìn ra tên này có chút ngốc.
Lúc này trời tối, bọn họ lăn qua lăn lại cả một ngày giờ chỉ có thể ngủ ngoài trời, không khí yên tĩnh.
” Mai Tạp Tây ” một thanh âm trầm thấp vang lên.
Mặc Cách nghe thanh âm này lúc sau mói phản ứng, thì ra tên hắn là Mai Tạp Tây.
” Vậy, Mai Tạp Tây anh không thấy nơi này yên tĩnh đến mức bất bình thường rồi sao?”Mặc Cách vứa đánh giá hắn vừa hỏi, Mai Tạp Tây ghết nhất là loại ánh mắt này lườm y một chút nhưng hắn vừa bị rắn cắn đâu còn sức, Nức sát thương giảm đáng kể.
” Ta từng nghe nói người sỏi có cái mũi rất thính, anh ngủi thử xem nơi này có gì kì lạkhông “Mặc Cách nói xong dùng ánh mắt chờ mong mà nhìn Mai Tạp Tây.
Đây là đem ta thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-thu-quang/1353037/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.