” Ngươi không sợ ánh mặt trời ”
Mai Tạp Tây nhìn Huyết tộc trẻ tuổi đắm chìm trong ánh mặt trời mà hỏi.
Không sợ ánh mặt trời đại biểu cho cái gì?
Mai Tạp Tây không dám khẳng định những kẻ đứng trên đỉnh của cây sinh học này khi không bị mặt trời khống chế.
Không sợ mặt trời là không có nhược điểm.
Như vậy con người làm thực phẩm càng nguy hiểm rồi.
Mai Tạp Tây không định đem y ra giữa nắng thế này chỉ tại chạy vội quá.
Dù sao qua một thời gian dò xét thì đứa nhỏ Mặc Cách này là người duy nhất mà Ha Tu Ngột quan tâm.
Duy nhất
Hay vốn là duy nhất.
Bọn họ là những kẻ duy nhất trong đám người Sói luôn đợi cơ hội trả thù >
Nghỉ ngơi là chiêu thứ nhất.
Mà tìm ra nhược điểm cửa hắn là chiêu cao minh hơn nhiều >
Đáng tiếc cả ngàn năm họ chỉ biết gương mắt nhìn Ha Tu Ngột đã mạnh ngày càng mạnh, họ không thấy nhược điểm của hắn, tựa hồ ai đụng vào hắn sẽ xuống đĩ ngục vạn trượng.
Vì vậy họ muốn tìm một con đường khác.
Nhưng là cả ngàn năm qua không có cơ hội.Hắn như vậy lạnh lùng không ai đi vào trái tim hắn.
Trăm năm nữa qua đi – Người đó xuất hiện lại là con hắn.
Nói cách khác giờ gã nhận trọng trách bắt vương bài này về.
Chỉ cần đưa y ra thủ lĩnh Huyết tộc sẽ rơi vào tình thế xấu >
Nhưng là cái vương bài này xuất hiện không tưởng rồi – Không sợ ánh mặt trời.
Mai Tạp Tây do dự, giữ lại hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-thu-quang/1353036/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.