La Thắng từ đêm qua được Diêu Dạ mang về trụ sở thì bị nhốt trong căn phòng tối, khuôn mặt hắn đã sưng húp lên vì anh đánh, máu cũng đã đông cứng trên khuôn mặt hắn, nhìn hắn bây giờ vô cùng thảm.
Hắn không thể trách ai, là tự hắn làm thì tự hắn gánh chịu.
Tình cảnh của hắn thì trái ngược hoàn toàn với cô, hiện tại đã là giờ trưa và cô mới vừa dùng bữa, uống thuốc xong, Bảo Nhi đang nằm trên giường ôm lấy thân hình cường tráng của anh.
" Minh, có phải anh đã sớm biết về thân phận của em rồi không? " cô vừa nói tay vừa vẽ vẽ lên ngực anh.
Anh chỉ hừ nhẹ một tiếng rồi thôi, Lục Ký Minh không có ý định nhắc lại chuyện trước đây của cô, anh muốn cô sống một cách bình yên nhất có thể, còn mọi việc khác thì đã có anh lo.
" Em muốn điều tra về vụ tai nạn của mẹ " cô ngước mắt lên nhìn anh.
" Mọi việc có anh lo, em không cần phải động tay đến " anh thuận vuốt lấy tóc cô, giọng trầm ấm vang lên.
" Được " cô gật đầu đồng ý.
Từ lâu cô đã nghi ngờ là ai làm, chỉ cần đợi bằng chứng nữa thôi, nếu có được tất cả bằng chứng đó thì cô nhất định sẽ không tha cho bọn họ, một mạng đền một mạng, như vậy cô mới có thể hài lòng được.
" Minh, còn một chuyện nữa " cô khều khều tay anh.
" Nói đi "
Chuyện cô tính nói là về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-tu-anh/2722138/chuong-44.html