Tình yêu nào đâu cần sự cho phép của thời gian! Người ta yêu trong một hai tháng là cưới, nhưng có người có thể chỉ cần đổi lấy một ánh nhìn mà nguyện nhớ nhung cả đời. Sau cùng khi nhìn lại, mối tình đơn phương này, liệu có đáng hay không? Phải làm sao mới có thể nhẹ nhàng bước vào tim người mà mình yêu thương? Cô yêu anh là mối tình của thanh mai trúc mã. Có người đã từng nói với cô, trúc mã sẽ không bao giờ là của thanh mai. Cô không tin! Cô muốn dùng sự cố gắng vun đắp của mình để khiến anh phải động tâm, nhưng sao lại khó khăn như vậy? Trái tim cô đau vì anh!
Giá như thời gian có thể dừng lại ở giây phút anh và cô vẫn còn là những đứa trẻ hồn nhiên, để những kỉ niệm ngọt ngào cô có thể lưu giữ mãi. Giá như kim đồng hồ quay ngược lại với dòng chảy của thời gian, để cô có thể đứng cùng anh, như vậy thật là tốt! Yêu anh, nhưng phải đứng từ phía xa, nhìn anh hạnh phúc, cô làm sao có thể làm được? Cõi lòng này tan nát, tổn thương...cũng chỉ vì anh. Nguyện dùng cả một đời để hy sinh, cô dùng cả lí trí và con tim để nhớ thương anh. Sau này, khi gặp lại, vẫn là chàng trai năm ấy, anh liệu có thể hướng trái tim mình một lần về phía cô?