“Em cút đi!”
***
Ngồi nghĩ kỹ lại, thì rất nhiều những điều không may mắn, dường như đều bắt đầu từ ngày hôm đó.
Trong những năm này, Kính Thành và Hinh Dĩnh có lúc hồi tưởng lại chuyện đã qua, nhưng đều cố tránh nhớ về ngày hôm đó.
Con người luôn có bảnnăng tự bảo vệ bản thân, thông thường sẽ tự động quên đi những phần hồiức đau khổ hoặc u buồn. Kính Thành và Hinh Dĩnh cũng gần như đã quên đihồi ức về ngày hôm đó.
Suốt mấy năm này haingười họ cố ý quên đi những cảnh tượng đó, thời khắc hiện tại đột nhiêntất cả lại ùa về trong đầu. Thời gian dù đã qua lâu như vậy, nhưng saotrong lòng vẫn cảm thấy đau.
Ngày hôm đó, sau khi Dĩnh Tử tan học về, liền qua nhà anh Thành Thành. Bỗng cô bé thấy gương mặtcậu có vết máu, cả người đầy bùn đất, đang ngồi trên ghế sô pha, xoa bóp đôi chân gầy guộc của mình.
“Anh lại đánh nhau sao?”Dĩnh Tử trong lòng vừa thương vừa thất vọng, bất giác giọng nói đã caohơn ngày thường: “Anh sao lại đánh nhau tiếp thế? Làm sao mà anh phảiđánh nhau?”
Kính Thành không nói gì, chỉ tiếp tục xoa bóp đôi chân.
Nửa năm trước, cậu đã hứa với Dĩnh Tử, sẽ không đánh nhau nữa. Từ lúc đó đến giờ, đúng là cậukhông đánh nhau một lần nào. Đôi lúc có kẻ cười chế nhạo hay mắng chửi,hay lại còn cố ý xô đẩy, cậu cũng sẽ nhịn, bởi vì cậu đã hứa với DĩnhTử, cũng vì cậu không muốn mất đi người bạn là cô bé.
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-nhu-xua/2269060/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.