Nhất định là vậy! Sau khi đùn đẩy trách nhiệm xong xuôi, Lâm Yên nhanh chóng lên mạng định làm mấy ván game cho bình tĩnh lại.
Vừa mở trò chơi lên, Uông Cảnh Dương cũng đang online nên mời cô ghép nhóm.
Lâm Yên đồng ý, hai người họ trò chuyện ngay trong game, Uông Cảnh Dương: [Lâu lắm mới thấy bà online, dạo này bận gì à?] Lâm Yên: [Còn chẳng phải là chuyện đội xe của ông ngoại tôi sao, thôi đừng hỏi nữa, mau vào trận đi, ông chơi vị trí nào?] Uông Cảnh Dương: [Tôi chơi hỗ trợ cho bà đi, đúng lúc tôi đang muốn lên hạng.] Lâm Yên: Được, vào đi.] Lâm Yên nhanh chóng đồng ý khiển Uông Cảnh Dương vô cùng ngạc nhiên: [Đồng ý dễ vậy sao? Lần trước nhờ bà kéo tôi chẳng phải bà nói một ván của bà cũng là tiền cả, muốn kéo phải nộp tiền sao?] Lâm Yên: [Ô, ông nhắc tôi mới nhớ đấy, đánh xong nhớ chuyển tiền cho tôi nhé.] Uông Cảnh Dương:[...] Thế là Lâm Yên chọn xạ thủ, Uông Cảnh Dương chọn hỗ trợ rồi bắt đầu ra sức tàn sát trong game, thứ hạng của Uông Cảnh Dương cũng dần dần được nâng cao.
Trong đó có một ván, xạ thủ của phía địch bị Lâm Yên giết đến chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần, lúc đầu đối phương còn chửi ầm lên nhưng cuối cùng bị giết đến nỗi không thể tức giận nổi.
[Mẹ nó! Đây là đại lão nào đây, trâu thể!] [Đại lão đang kéo hạng cho em gái mưa đúng không?] [Đại lão! Sao đại lão không để ý đến tôi?] [Ợ, sao đại lão không giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479069/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.