Chẳng qua bọn họ muốn lợi dụng chuyện này để ép sư phụ phải rời khỏi đường đua mà thôi!” Chuyện này tất nhiên Lâm Yên cũng biết quan hệ lợi hại trong đó.
Cô đã thống trị đường đua quá lâu, là cái gai trong mắt nhiều người cho nên sao đám người đó có thể bỏ qua cơ hội hiếm có này? “Sư phụ, chỉ cần sư phụ đứng ra làm rõ mọi chuyện này thì tất cả mọi người sẽ tin tưởng sư phụ..” Tôn Thước Nhiễm khẩn thiết nói.
Lâm Yên thở dài: “Thước Nhiễm, cậu nghĩ mọi chuyện quá đơn giản rồi.
Mặc kệ thế nào thì chuyện tôi dùng thuốc cũng là thật, bọn họ chỉ cần nói một câu bọn họ chỉ dựa theo quy tắc mà làm là có thể chặn đứng tất cả nghi
vấn.”
Tôn Thước Nhiễm siết chặt nắm tay: “Cho dù là thể thì...
sư phụ nhẫn tâm bỏ lại chúng con sao...
Tất cả mọi người đều rất nhớ sư phụ...
đều muốn sư phụ trở về...” Lâm Yên mỉm cười nhìn cậu đồ đệ nhỏ của mình: “Thước Nhiễm, cái gì có thể dạy tôi đều dạy cả rồi, các cậu đã có thể tự đứng bằng đôi chân của mình từ lâu.
Tiếp theo đây là cuộc chiến của chính tôi, chỉ có thể chiến đấu một mình.” Tôn Thước Nhiễm cái hiểu cái không nhìn Lâm Yên: “Ý của sư phụ là...” Lâm Yên ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, chậm rãi nói: “Quãng thời gian trước đã xảy ra rất nhiều chuyện khiến tôi nản lòng thoái chí, cũng nghĩ muốn hoàn toàn rời khỏi giới đua xe này, thế nhưng bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479064/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.