Lần này thì hay rồi, đến chuyện đổi trắng thay đen như vậy cũng làm ra được.
Thế nhưng, công phu “thả rắm cầu vồng” của Tôn Thước Nhiễm lại trò giỏi hơn thầy, nịnh nọt cực kì bùi tai, tuổi cũng nhỏ cho nên khiến Lâm Yên cũng hết cách.
Thành thật mà nói, khi đối đãi với cậu đồ đệ nhỏ tuổi này thì Lâm Yên khó tránh khỏi việc hơi thiên vị một chút, dẫn tới việc những đồ đệ khác cũng hơi có thành kiến với Tôn Thước Nhiễm.
Đúng như những gì cậu ta vừa nói, nếu bị mấy đồ đệ khác của cô biết được những gì Tốn Thước Nhiễm đã làm thì cậu ta sẽ bị đánh chết.
“Sư phụ!!! Lần này con biết sai thật rồi mà! Con thể, sau này con sẽ không tùy tiện tin con gái nữa! À không, con thề, cả đời này con sẽ không quen bạn gái nữa! Con muốn hầu hạ sư phụ cả đời!” Nghe xong, sắc mặt của Lâm Yên liền đen kịt như đáy nồi: “Vậy thì thôi đi, cậu đừng có thể nữa...” Tôn Thước Nhiễm nghe xong, mặt mũi trắng bệch như thể vừa chịu một cú đả kích cực kì lớn: “Vì sao...
sư phụ...
sư phụ không cần con nữa à...” Lâm Yên trợn trắng mắt, thật sự không nhịn được nữa phải cắt đứt tiếng gào khóc của Tôn Thước Nhiễm: “Không vì sao cả, bởi vì bạn trai của sư phụ cậu sẽ ghen.” Tôn Thước Nhiễm ngẩn người, sau đó trố mắt nhìn Lâm Yên: “Cái gì! Sư phụ có bạn trai???” “Làm sao? Chuyện tôi có bạn trai khiến người ta khiếp sợ như vậy sao?” Lâm Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479063/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.