“Lâm Yên, rốt cuộc là có...” Vệ Từ Phong định hỏi Lâm Yên lại muốn làm gì, thế nhưng còn chưa kịp nói hết câu thì Tôn Thước Nhiễm đã lắc đầu, lắp ba lắp bắp nói: “Kh...không...
không phải...” “Không phải?” Tổn Thước Nhiễm vừa dứt lời thì cả không gian rơi vào sự yên tĩnh quỷ dị, im ắng tới mức dường như có thể nghe được tiếng tim đập của người bên cạnh.
Câu nói này của Tôn Thước Nhiễm là sao? “Tôn Thước Nhiễm?” Kẻ giả mạo nhíu mày, khiếp sợ nhìn Tôn Thước Nhiễm.
Người ngoài có thể không biết chuyện này là sao, thế nhưng Kỳ Thiệu Nguyên thì lại biết rất rõ ràng.
Có lẽ chính bản thân Tôn Thước Nhiễm cũng không ngờ có thể gặp được Yeva thật ở đây.
“Cậu Tôn Thước Nhiễm, lời vừa nãy của cậu là có ý gì?” Ann Day khó hiểu nhìn Tôn Thước Nhiễm.
Thế nhưng lúc này cậu ta nào còn có tâm tư để ý đến những kẻ khác, hiện giờ cậu ta chỉ cảm thấy nơm nớp lo sợ mà thôi.
“Theo tôi qua đây.” Lâm Yên không buồn quay đầu lại, đi thẳng về phía sảnh lớn.
Điều khiến mọi người cảm thấy khó tin là Tôn Thước Nhiễm lại thật sự ngoan ngoãn đi theo Lâm Yên.
Đám người K1 và Ann Day muốn đi theo nhưng bị Kỳ Thiệu Nguyên cản lại.
“Kỳ thiểu, cậu có ý gì?” Một vị đội trưởng của K1 nói.
“Người ta có chuyện muốn nói riêng với nhau thì liên quan gì tới các vị? Muốn nghe trộm người khác nói chuyện à?” Kỳ Thiệu Nguyện cười lạnh, đáp.
Vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479057/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.