“Đuổi được Lâm Yên dính như cao da chó kia đi rồi, thật khoái trá! Nếu không có Giám đốc Cao thì cô ta vẫn được Triệu Hồng Lăng che chở, vẫn tiếp tục bôi trơ trát trấu lên bộ mặt của công ty chúng ta!” “Đúng thế, với năng lực như thế mà Triệu Hồng Lăng ngồi trên vị trí giám đốc không thấy ngại sao? Cái gì mà có mắt nhìn người chứ, coi thứ rác rưởi như Lâm Yên thành bảo vật, chẳng lẽ cô ta nghĩ Lâm Yên có thể nổi tiếng được chắc?” “Hả? Lâm Yên có thể nổi tiếng á? Nếu cô ta mà nổi tiếng được thì tôi nuốt cái bàn này luôn!”
An Thiến Thiến ngồi bên tay phải Cao Chí Uy, cô ta cười duyên nói: “Mọi người đừng nói như vậy chứ.
Phim mới của người ta sắp được công chiếu rồi, là tác phẩm lớn đó.
Là bộ phim có các ảnh hậu, ảnh đế và những cây đại thụ khác trong làng điện ảnh tham gia đó.
Nói không chừng cô ta mượn gió Đông nổi lửa đó!” Mọi người nghe xong trong mắt chỉ có sự khinh bỉ và trào phúng.
“Cho dù bộ phim đấy có nổi tiếng đi chăng nữa thì có liên quan gì đến cô ta chứ? Thiển Thiển, cô không thấy trên mạng cô ta bị mắng chửi như thế nào rồi sao? Cũng chính vì cô ta mà các fan nữ với fan điện ảnh đã liên hợp lại phản đối, nhà sản xuất của bộ phim này có khi còn đang sứt đầu mẻ trán, hối hận đến xanh cả ruột đấy!”.
“Loại người như Lâm Yên chẳng có chút bản lĩnh nào, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478715/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.