Cao Chí Uy nghe vậy chỉ cười khẩy một tiếng, nói: “Thiên Thiến, em thật là ngây thơ! Triệu Hồng Lăng không có Tưởng Tư Phi thì chẳng khác nào lão hổ không có răng, làm gì có bản lĩnh giúp Lâm Yên tìm được công ty khác chứ? Còn về phần Lâm Yên, cô ta đắc tội với Khải Thẳng thì còn ai dám nhận cô ta, nâng đỡ cô ta? Lâm Thư Nhã đã muốn cô ta thê thảm thì cả đời này Lâm Yên cũng đừng mong có thể nổi tiếng được.”
An Thiến Thiến nghe vậy mới an tâm, vui vẻ gật đầu: “Vẫn là anh Uy thông minh! May mà lúc đầu em theo anh, chứ nếu theo Triệu Hồng Lăng thì không biết bao giờ em mới có thể nổi tiếng đây!” Cao Chí Uy đắc ý ra mặt: “Ha ha, em biết là tốt rồi! Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời thì sau này em sẽ là Nhất tỷ của Khải Tinh.
Thậm chí còn có thể là Nhất tỷ của cả giới giải trí luôn ấy chứ.
Cứ chờ đi, rồi Lâm Yên kia sẽ khóc lóc quay về cầu xin anh thôi!”
Ở một nơi khác, Lâm Yên và Đa Đa cùng đi về nhà của Triệu Hồng Lăng.
Dọc đường đi Đa Đa vẫn luôn im lặng, đến nhà Triệu Hồng Lăng cũng chẳng vui lên nổi.
“Chị Lăng, giờ phải làm sao? Đỗ tổng đã không niệm tình, chỉ biết nghe Cao Chí Uy và An Thiến Thiến.
Tên Cao Chí Uy kia rõ ràng chẳng biết cái quái gì về nghiệp vụ cả, chỉ biết móc nối quan hệ mà còn không biết xấu hổ bảo chị làm trợ lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478694/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.