Anh ta muốn cô ta làm cái gì thì phải ngoan ngoãn làm theo, mọi chuyện đều phải nghe theo sắp xếp của anh ta.” Sắc mặt Triệu Hồng Lăng tái nhợt, không ngờ Đỗ Bằng Thịnh lại chẳng chừa một đường sống hay nể mặt một chút tình cảm nào như vậy: “Ngài Đỗ, tôi...” Đỗ Bằng Thịnh mất kiên nhẫn cắt lời: “Triệu Hồng Lăng, lần này cô gây tổn thất lớn như vậy mà tôi vẫn còn giữ cô lại công ty đã là nể tình cô lắm rồi.
Đừng có được voi đòi tiên!” Lâm Yên nghe vậy liền cười khẩy, nói: “Ông Đỗ! Ban đầu Khải Tinh chỉ là một phòng làm việc nhỏ, thậm chí còn suýt nữa bị phá sản, người người đi hết, lúc đó chỉ có mình chị Lăng là nghĩa khí ở lại giúp công ty.
Cũng chính chị Lăng đã đưa Tưởng Tư Phi lên, giúp công ty có tên tuổi, để công ty dần dần đi vào quỹ đạo.
Bây giờ ông muốn...
qua cầu rút ván sao?” Đỗ Bằng Thịnh nghe vậy lập tức giận tím mặt: “Cô nghĩ mình là ai mà dám ăn nói với tôi như vậy!” Cao Chí Uy và An Thiến Thiến thấy Lâm Yên chọc giận Đỗ Bằng Thịnh liền hả hê.
Cao Chí Uy không bỏ qua cơ hội bước lên nịnh bợ Đỗ Bằng Thịnh: “Ông chủ, ngài đừng chấp nhặt với thứ lòng lang dạ sói này.
Cái gì mà do Triệu Hồng Lăng làm nên tên tuổi công ty chứ, rõ ràng là do ngài có mắt nhìn người, chỉ đạo cao minh!” An Thiến Thiến khinh khỉnh nhìn Lâm Yến rồi nói: “Triệu Hồng Lăng chẳng qua là được hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478693/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.