nhưng vì sao cảm giác kiêng kị và sợ hãi quen thuộc ở trên người Lâm Yên vẫn còn? Trong nháy mắt, bầu không khí có chút kỳ lạ.
Phùng An Hoa bèn ho nhẹ một tiếng rồi cười ha hả: “Nhập vai quá sâu ấy mà, chắc chắn là nhập vai quá sâu ấy mà ha ha ha!” Khương Nhất Minh cũng phụ họa: “Không sai, có thể diễn sâu được như vậy đúng là rất tốn sức! Lâm Yên, chúc mừng đóng máy!” Ông chẳng thể ngờ được một người chẳng hề có kinh nghiệm diễn xuất như Lâm Yên lại có thể mang đến cho ông kinh hỉ lớn như vậy.
Không chỉ phối hợp hoàn hảo với Vệ Từ Phong mà ngay cả cảnh quay yêu cầu trình độ diễn cực cao với Bùi Nam Nhứ cũng có thể hoàn thành vượt mức mong đợi.
Các nhân viên xung quanh nghe Khương Nhất Minh tuyên bố cho Lâm Yên đóng máy liền vỗ tay rần rần.
Tuy ấn tượng ban đầu của mọi người đối với Lâm Yên không tốt lắm, thế nhưng trong khoảng thời gian dài tiếp xúc họ nhận ra Lâm Yên không hề khó chịu như trong tưởng tượng, trái lại cô cực kì hòa đồng và diễn xuất cũng có tiến bộ rất lớn.
“Chúc mừng chúc mừng!” “Chúc mừng cô đóng máy nhé!” Một nhân viên cầm bó hoa đi tới, tỏ ý chúc mừng.
Lúc Lâm Yên lấy lại tỉnh táo thì thấy Khương Nhất Minh đang vỗ tay, nhìn cô bằng ánh mắt cực kì thỏa mãn.
Còn cô đang ôm một bó hoa to, các nhân viên công tác xung quanh cũng vỗ tay, vui vẻ chúc mừng cô đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478637/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.