Nếu như không có lần thử vai đó thì có lẽ Khương Nhất Minh đã cho qua rồi, chính vì có cái để so sánh nên dẫn tới yêu cầu và kỳ vọng của ông đối với cô rất cao.
“Được rồi, không sao cả, chúng ta thử lại một lần nữa.” Khương Nhất Minh an ủi.
Lâm Yên gật đầu, hít sâu một hơi rồi đáp lại: “Vâng.” Lúc này, Lâm Yên cố gắng loại bỏ sự ảnh hưởng của Bùi Nam Nhứ đối với mình, không được để khí thể của anh ấy làm cho mình bị ảnh hưởng nữa.
“Lâm tổng đại giá quang lâm, không kịp tiếp đón từ xa.” Giọng điệu của Bùi Nam Nhứ vẫn rất thản nhiên, hoàn toàn không bị sự xuất hiện bất ngờ của Lâm Phiên Nhược làm cho tức giận.
Nhưng trong sự bình tĩnh này lại ẩn chứa sự kiêu ngạo như thế Lâm Phiên Nhược là một kẻ qua đường không quan trọng.
“Trần tổng, mới chỉ một chút gió nhẹ đìu hiu này mà đã không gượng dậy nổi rồi sao?” Lâm Yên đọc lời thoại một lần nữa.
“Cắt!!!” Khương Nhất Minh lại hô dừng lại một lần nữa, “Lâm Yên! Khí thế của cô đâu rồi? Lần này còn không bằng lần trước nữa! Cô phải nhớ, không thể bị Nam Nhứ lấn áp! Nhất định không thể bị anh ta lấn áp có hiểu không?”
Lâm Yên gần như muốn khóc tới nơi: “Đạo diễn Khương, tôi cũng muốn mà! Nhưng mà làm ơn đi, đây là Bùi Nam Nhứ đấy! Là người duy nhất giành được giải thưởng ở tất cả các lễ trao giải lớn! Là người vừa mới vào nghề đã giành được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478631/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.