Không hổ là quốc bảo ảnh để...
Diễn xuất quá lợi hại!!! Rõ ràng bình thường là một người dịu dàng ấm áp như nước, vậy mà lúc này lại chẳng còn chút bóng dáng nào của con người dịu dàng ấm áp ấy.
Không hổ là thần tượng của cô! Lâm Yên vội vàng kéo mình ra khỏi trạng thái của một fan hâm mộ để tiến vào trạng thái diễn.
Lâm Phiên Nhược coi như không thấy ánh mắt không có thiện cảm của Trần Kính mà đi thẳng tới chiếc ghế bên cạnh giường bệnh rồi ngồi xuống.
Trần Kính nheo mắt nhìn tử địch trên chốn thương trường của mình, ánh mắt khẽ lóe lên: “Lâm tổng đại giá quang lâm, không kịp tiếp đón từ xa.” Lúc này nhìn Trần Kính có vẻ như thản nhiên, thế nhưng áp lực dồn nén khắp không gian khiến tất cả các nhân viên xung quanh đều cảm thấy nặng nề, chứ chẳng cần nói đến Lâm Yên ngồi ngay bên cạnh.
Toàn bộ sự chú ý của Lâm Yên lúc này đều tập trung chống đỡ cảm giác áp lực nặng nề trước mắt, cô gồng mình đọc thoại: “Trần tổng, mới chỉ một chút gió nhẹ đìu hiu này mà đã không gượng dậy nổi rồi sao?” Cách đó không xa, Khương Nhất Minh nhìn chằm chằm vào camera, sắc mặt dần thay đổi.
Cảm giác không đúng...
Tuy biểu cảm và lời thoại đều khớp, thế nhưng...
khí thế của Lâm Yên đã hoàn toàn bị khí thế của Bùi Nam Nhứ đè bẹp.
Thế này...
không giống với tưởng tượng của ông.
Lúc này, tuy sắc mặt của Bùi Nam Nhứ tái nhợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478630/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.